CHƯƠNG 1482
THÔNG MINH
Mộc Nguyên cau mày, đây cũng là sự tình lão một mực nghi ngờ
Phải biết, cho dù chỉ còn một sợi hư tượng, Thần Nhất muốn giải quyết những ngụy thần này, đó cũng là chuyện dễ như trở bàn tay
Thế nhưng, Thần Nhất không có làm như thế
A Nan nhìn chằm chằm Mộc Nguyên:
- Bởi vì lão sư cho phép ta đi theo lão sư thăm dò thần tính, nhưng mà, lão sư đã đánh giá thấp sự đáng sợ của thần tính. Ông ta có thể tự huỷ bản thân, thế nhưng chúng ta không làm được, ông ta cũng biết chúng ta không làm được, cho nên, ông ta cũng không có giết chết những người đi theo chúng ta
Mộc Nguyên yên lặng
Đi theo thần tính!
Lão không nghĩ tới, lúc trước không chỉ là Thần Nhất đi theo thần tính, những đệ tử này của Thần Nhất, cũng đi theo thần tính
Lão cũng không phải là đệ tử của Thần Nhất, chẳng qua là người hầu, bởi vậy, lão cũng không biết những nội tình lúc trước này
A Nan đột nhiên khẽ cười, sau đó nói:
- Kỳ thật, thần tính mới là phần cuối đạo. Vào sau khi thực lực ngươi đạt tới một trình độ nhất định, ngươi sẽ phát hiện ra, cái gọi là chúng sinh cùng với cái gọi là trật tự, đều là phi thường buồn cười
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Nhưng ta cảm thấy, con đường Đại Đạo mênh mông, có người để ý, có người thích, mới có ý tứ, bằng không, cho dù trở thành vô địch, lại có niềm vui thú gì?
A Nan nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Đó là bởi vì ngươi còn trẻ, ngươi còn chưa có trải qua tuế nguyệt tẩy lễ, ngươi đối với cái thế giới này còn có nhiệt huyết, còn có kích tình, tình yêu gì đó, đối với ngươi mà nói còn hết sức mới lạ, ngươi còn chưa có chơi chán, nhưng nếu như ngươi trải qua tuế nguyệt đầy đủ xa xưa, thấy qua đủ nhiều sinh tử, ngươi liền sẽ từ từ coi nhẹ, sau đó đến cuối cùng tập mãi thành thói quen, cuối cùng, ngươi liền sẽ rõ ràng, tu sĩ chúng ta, chỉ có đạo là vĩnh hằng
Diệp Quan nhìn A Nan, không có phản bác, bởi vì truy cầu của mỗi người là khác biệt, hắn có truy cầu của hắn, người khác cũng truy cầu của riêng mình
Hơn nữa, những cường giả tuyệt thế hắn gặp phải cho đến nay kia, kỳ thật, đối với cái gọi là trật tự cùng với chúng sinh, cũng đều không thèm để ý, bao quát cha của mình cùng với cô cô còn có ông nội…
Bọn hắn có nhân tính, thế nhưng, lại không nhiều
Thần Đạo!
Cuối cùng, tất cả tu sĩ đều sẽ từ từ đi theo phương hướng này, bởi vì như A Nan nói, chỉ cần ngươi trải qua nhiều, cuối cùng cái gì cũng đều sẽ coi nhẹ
A Nan nhìn chằm chằm Diệp Quan, cười nói:
- Ta vẫn cho rằng, lão sư sẽ chọn phu tử, nhưng không nghĩ tới, lão sư cũng không có lựa chọn phu tử, mà là lựa chọn ngươi, không thể không nói, chuyện này khiến cho ta hơi kinh ngạc. Dĩ nhiên, cũng làm cho ta rất hiếu kì, bởi vì lão sư lựa chọn ngươi, khẳng định có nguyên nhân khác
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Có lẽ là coi trọng tiềm lực của ta
A Nan không nhịn được bật cười:
- Da mặt của ngươi đúng là rất dày, chẳng qua, ngươi cũng xác thực rất có khả năng, cho dù đặt ở thời đại kia của chúng ta, cũng thuộc về thiên tài ít có
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Ngươi hôm nay đến, không có ý định đánh nhau sao?
A Nan cười cười:
- Nói chuyện trước, không đồng ý lại đánh, ngươi cảm thấy thế nào?
Diệp Quan gật đầu:
- Có thể
A Nan trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
- Ta không tham lam, Tổ Mạch của lão sư ta muốn một nửa, còn có, ngươi hẳn là có một bản cổ thư màu đen, cho ta bản cổ thư màu đen kia, nếu như ngươi làm được, chúng ta không nhất thiết phải trở thành địch nhân
Diệp Quan lại là trực tiếp lắc đầu:
- Ta không làm được
A Nan nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Cự tuyệt dứt khoát như vậy?
Diệp Quan cười nói:
- Nếu như ta không có đoán sai, ngươi sở dĩ lựa chọn muốn một nửa Tổ Mạch cùng với bản cổ tịch kia của ta, cũng không phải thật sự muốn dừng tay giảng hòa với ta, mà là muốn lấy chỗ tốt trước, sau đó ngươi lại thuận tay bán ta, để cho ngụy thần khác tới nhằm vào ta, ngươi lại núp ở phía sau làm ngư ông đắc lợi, đúng không?
A Nan mỉm cười:
- Thật thông minh
Diệp Quan hướng về phía trước bước ra một bước, mở lòng bàn tay ra, một thanh kiếm ý xuất hiện ở trong tay của hắn:
- Vậy liền đánh đi!
Chiến!
Hắn biết rõ, mâu thuẫn giữa hắn cùng với những ngụy thần kia là không thể điều giải, bởi vì trên người hắn có Tổ Mạch, có truyền thừa Thần Nhất Đạo
Năm đó những chúng thần kia vì tranh đoạt những vật này, không tiếc nội chiến, bởi vậy, bọn hắn làm sao có thể từ bỏ?
Bởi vậy, không sớm thì muộn đều sẽ có một trận chiến
A Nan nhìn chằm chằm Diệp Quan, khóe miệng của gã nổi lên một vệt nụ cười, cũng không có ra tay, mà là thân thể dần dần trở nên mờ đi
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống, bởi vì hắn đã đoán được ý đồ của đối phương