CHƯƠNG 1484
TÔNG CHỦ VŨ HÓA TÔNG
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao?
Nữ Phu Tử bình tĩnh nói:
- Không đáng
Diệp Quan sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- A Nan vì sao nguyền rủa nơi này?
Nữ Phu Tử nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nói:
- Người sinh ra ở tiểu trấn, được trời ưu ái, không chỉ thiên phú yêu nghiệt, còn có khí vận thần đạo, gã gieo xuống nguyền rủa ở trong cơ thể mỗi người, là có thể liên tục không ngừng thôn phệ khí vận của bọn hắn, dùng để tu luyện tà thuật của chính mình
Diệp Quan không hiểu, lại hỏi:
- Ngươi vì sao không xuất thủ tương trợ?
Nữ Phu Tử bình tĩnh nói:
- Không đáng
Diệp Quan khẽ gật đầu, không nói gì thêm
Cứu cùng với không cứu, đó là chuyện của người ta, hắn không có tư cách yêu cầu người khác
Nữ Phu Tử nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Vì một người không quen biết, bại lộ chính mình là người thừa kế của lão sư, ngươi không cảm thấy hành vi của ngươi hết sức ngu xuẩn sao?
Diệp Quan cau mày
Nữ Phu Tử lại nói:
- Biết cái gì gọi là bởi vì nhỏ mất lớn không? Ngươi làm việc như thế, làm sao xứng đáng với lão sư…
Diệp Quan đột nhiên lắc đầu:
- Phu tử, cứu người là chuyện của chính ta, ngươi có khả năng không thích, không đồng ý, nhưng ta không cần ngươi phê bình
Nói xong, hắn xoay người rời đi
Lời không hợp không cần nói nhiều!
Nữ Phu Tử đột nhiên mở lòng bàn tay ra, trong cơ thể Diệp Quan, khối Thần Ấn kia chủ động bay ra, cuối cùng trực tiếp bay vào trong tay nàng
Nhìn ra, Thần Ấn càng thân cận Nữ Phu Tử hơn
Nó đối với Diệp Quan, cũng xác thực không có tán thành như vậy
Dù sao, thực lực bây giờ của Diệp Quan vẫn còn tương đối yếu, so sánh với chủ nhân đời thứ nhất của nó, chênh lệch thực sự quá lớn. Đặc biệt là chuyện lần này, nó cũng không tán thành hành động của Diệp Quan
Quá hành động theo cảm tính!
Không có cái nhìn đại cục!
Loại người này, khó thành việc lớn
…
Trước nhà trúc, Diệp Quan dừng bước lại, nhưng thoáng qua, hắn khẽ cười, sau đó rời khỏi nhà trúc
Thần Ấn?
Có, tự nhiên là chuyện tốt
Không có?
Như vậy cũng chẳng sao
Hắn hiện tại ngay cả Hiên Viên thánh kiếm còn có Tháp nhỏ cũng không quá thường dùng, về phần Thần Ấn này, hắn còn thật sự không có để ý như vậy
Đơn giản mà nói, chính là hắn hiện tại có một trái tim bình thường
Ngươi nếu như nguyện ý đi theo ta, vậy dĩ nhiên là chuyện tốt, ngươi nếu như không nguyện ý đi theo ta, vậy cũng không quan trọng
Nhìn thấy Diệp Quan ngay cả Thần Ấn cũng đều không để ý, Nữ Phu Tử lập tức nhíu lông mày lại
Thần Ấn!
Đây chính là siêu cấp chí bảo tại Thần Nhất thời đại, lúc trước chúng thần vì nó tranh giành đến đầu rơi máu chảy, mà bây giờ, thiếu niên này vậy mà nói không cần là không cần
Nữ Phu Tử nhíu lông mày lại thật sâu, nói thực ra, nàng có chút không rõ ràng cho lắm
Mà Diệp Quan là rời đi thật, không phải đang muốn bắt thì thả
Diệp Quan sau khi rời khỏi nhà trúc, đi không bao lâu, một cỗ lực lượng thần bí kinh khủng đột nhiên bao trùm hắn, ngay sau đó, tu vi của hắn trực tiếp bị phong ấn
Không có Thần Ấn, lực lượng phong ấn Thần Nhất lưu lại xuất hiện một lần nữa
Diệp Quan ngẩng đầu liếc mắt nhìn bốn phía, kỳ thật, hắn đã hiểu rõ ý đồ của Thần Nhất, Thần Nhất hạ xuống phong ấn ở nơi đây, hơn nữa, chỉ nhằm vào người bên ngoài tiến vào, mục đích rất đơn giản, chính là không hy vọng người bên ngoài tới quấy rầy người nơi này, đây coi như là một loại cơ chế bảo hộ
Diệp Quan đã muốn rời đi, bởi vì hắn phát hiện ra ở trong nơi này, những ngụy thần kia sẽ không bị áp chế, kể từ đó, một khi có ngụy thần tới gây phiền toái cho hắn, vậy hắn là phi thường thua thiệt, bởi vì hắn không chỉ phải đối phó với ngụy thần, còn phải đối phó với phong ấn Thần Nhất lưu lại
Bởi vậy, rời đi là lựa chọn tốt nhất
Mà ngay vào lúc Diệp Quan lựa chọn muốn rời khỏi, đột nhiên, thời không nơi xa rung động lên, ngay sau đó, mấy trăm người cùng nhau vọt ra
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan cau mày
Cầm đầu là một lão giả, mặc đạo bào màu lam, tay cầm phất trần, râu dài bạc trắng, dung mạo như thần tiên
Mà cách lão giả này không xa, còn có một vị nữ tử mặc váy trắng
Nữ tử này, chính là Tần Tuyết
Tần Tuyết nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói gì
Lão giả dẫn đầu đột nhiên mỉm cười:
- Vị đạo hữu tới từ bên ngoài này, lão đạo là Tông chủ Vũ Hóa Tông, lần này tới tìm đạo hữu, là muốn nhận thức một chút cùng với đạo hữu, mọi người làm bằng hữu
Diệp Quan nhịn không được bật cười:
- Làm bằng hữu?
Lão giả gật đầu:
- Đúng thế
Vẻ mặt của Diệp Quan có chút cổ quái
Lão giả cười nói:
- Nếu như ta không có đoán sai, đạo hữu sở dĩ tiến đến từ bên ngoài, nhất định là vì tránh né truy sát, có phải không?
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
Nụ cười trên mặt lão giả mở rộng:
- Đạo hữu, đến đâu thì hay đến đó, nếu như đạo hữu không chê, có thể gia nhập Vũ Hóa Tông chúng ta