CHƯƠNG 1488
KHÔNG CAM LÒNG
Lúc này, Mộc Nguyên xuất hiện ở bên cạnh Diệp Quan, lão do dự một chút, sau đó nói:
- Chúng ta phải nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này
Diệp Quan gật đầu
Cho dù ở bên trong Tháp nhỏ, bọn hắn cũng sẽ bị phong ấn của Thần Nhất đè ép, bởi vậy, đợi pử bên trong Tháp nhỏ cũng không phải kế lâu dài. Dù sao, hiện tại vị A Nan kia đã biết hắn tồn tại, đối phương khẳng định sẽ không bỏ qua
Ra bên ngoài còn có một trận chiến!
Diệp Quan sau khi giao phó một phen, chính là rời khỏi Tháp nhỏ
Vừa rời khỏi Tháp nhỏ, thời không phía sau hắn đột nhiên khẽ run lên, ngay sau đó, một nữ tử xuất hiện ở sau lưng hắn cách đó không xa
Chính là Nữ Phu Tử kia
Diệp Quan nhìn thoáng qua Nữ Phu Tử, bình tĩnh nói:
- Có việc sao?
Đối với nữ nhân này, hắn không căm ghét, nhưng cũng không có hảo cảm
Nữ Phu Tử mở lòng bàn tay ra, Thần Ấn từ trong tay nàng chậm rãi bay tới trước mặt Diệp Quan
Diệp Quan thản nhiên liếc mắt nhìn Thần Ấn, sau đó cười nói:
- Từ bỏ?
Nữ Phu Tử nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ta rất muốn nhìn một chút, ngươi làm thế nào kế thừa ý chí của lão sư, để cho vũ trụ quay về trật tự…
Diệp Quan lại là lắc đầu:
- Ngươi lầm một chuyện. Ta cho tới bây giờ đều không có kế thừa ý chí của Thần Nhất tiền bối, ta muốn thành lập trật tự, là trật tự của chính ta, mà không phải trật tự của Thần Nhất tiền bối. Cho nên, Nữ Phu Tử, ta thật sự cảm thấy ngươi không cần bày ra bộ dạng này với ta, bởi vì địch ý của ngươi khiến cho ta cảm thấy hết sức không hiểu thấu
Nữ Phu Tử mặt không biểu tình:
- Ta chẳng qua là không hiểu rõ lão sư vì sao muốn lựa chọn ngươi, đối với ngươi, tha thứ cho ta nói thẳng, ngươi bây giờ còn chưa có tư cách khiến cho ta có địch ý
Diệp Quan lắc đầu
Không thể không nói, hắn đối với mấy vị thần tại Thần Nhất thời đại này là tương đối phản cảm
Từng người đều hết sức tự mãn!
Cao cao tại thượng, trời sinh cảm giác ưu việt
Vào giờ khắc này, hắn nghĩ tới chủ nhân Đại Đạo bút, hắn đột nhiên cảm thấy, tính cách vủa vị chủ nhân Đại Đạo bút này quả thực rất tốt, mặc dù có chút loè loẹt, nhưng từ trước tới giờ không trang bức như thế
Đương nhiên, hắn không biết là, chủ nhân Đại Đạo bút sở dĩ biết điều khiêm tốn như vậy, hoàn toàn là bởi vì đã từng bị đánh…
Lời không hợp không muốn nói nhiều!
Diệp Quan cũng không muốn nói thêm gì nữa với Nữ Phu Tử, hắn quay người rời đi
Mà hắn cũng không có thu khối Thần Ấn kia
Nhìn thấy Diệp Quan rời đi, Nữ Phu Tử cau mày:
- Thần Ấn của ngươi
Diệp Quan cũng không quay đầu lại:
- Nó lựa chọn ngươi, cho nên, nó hiện tại là của ngươi
Nữ Phu Tử híp hai mắt lại, thanh âm có chút lạnh:
- Ngươi có biết nó là cái gì không?
Diệp Quan vẫn không có quay đầu:
- Tha thứ cho ta nói thẳng, nếu như ta cần ngoại vật, tùy tiện xuất ra một kiện, đều tốt hơn gấp trăm lần so với nó
Hắn cũng không có trang bức
Hành Đạo kiếm, Thanh Huyền kiếm, Tháp nhỏ…
Kiện nào không trâu bò hơn Thần Ấn?
Ánh mắt của Nữ Phu Tử càng băng lãnh:
- Cuồng vọng
Diệp Quan cũng không nói gì nữa, bước nhanh tan biến ở nơi xa
Gia thế ngưu bức, đối với hắn mà nói, cũng không phải sự tình gì đáng để khoe khoang, dù sao, hắn hiện tại còn chưa có ngưu bức
Nữ Phu Tử nhìn chằm chằm Diệp Quan tan biến ở nơi xa, lông mày nhíu lại thật sâu, một lát sau, nàng lắc đầu, trong mắt tràn đầy thất vọng:
- Ngạo khí buồn cười, tự tôn buồn cười…lão sư, đây là người ngươi chọn sao? Không biết ẩn nhẫn, tự cho là đúng, hắn có tài đức gì có thể có được truyền thừa của ngươi?
Thất vọng
Đương nhiên, càng nhiều vẫn là không cam lòng
Những năm gần đây, nàng một mực thủ ở cái địa phương này, mục đích chính là vì truyền thừa của Thần Nhất, nhưng mà nàng không nghĩ tới, truyền thừa của Thần Nhất căn bản không ở nơi này
Đương nhiên, nàng càng không nghĩ đến chính là, Thần Nhất giao truyền thừa cho một người thực lực yếu như thế
Hắn dựa vào cái gì?
Nữ Phu Tử gắt gao bóp lấy Thần Ấn trong tay, ánh mắt dần dần trở nên âm lãnh:
- Lão sư, lần này tha thứ cho ta không thể tuân theo ý của ngài, truyền thừa của ngài, không nên ở trong tay loại người này
Dứt lời, nàng đột nhiên hướng về phía trước bước ra một bước
Oanh!
Ở phần cuối nơi xa, Diệp Quan đột nhiên dừng bước, hắn mãnh liệt xoay người, sau một khắc, Nữ Phu Tử kia đã xuất hiện ở trước mặt hắn, cùng lúc đó, một cỗ khí thế đáng sợ đã bao phủ hắn
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan lập tức nhíu lông mày lại
Nữ Phu Tử nhìn chằm chằm Diệp Quan, ánh mắt không chứa mảy may tình cảm:
- Giao toàn bộ đồ vật lão sư đưa cho ngươi ra, ta có thể thả cho ngươi một con đường sống
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Ta vốn cho rằng chúng ta coi như không thể trở thành bằng hữu, cũng ít nhất sẽ không trở thành kẻ địch, xem ra là ta sai rồi