CHƯƠNG 1496
THIỆN Ý
Diệp Quan cau mày, có chút bối rối, chẳng lẽ thật sự phải cứng đối cứng với phong ấn Thần Nhất lưu lại?
Hắn hiện tại ở lại nơi này là vô cùng nguy hiểm, bởi vì một khi có ngụy thần tới nơi này, khi đó, hắn sẽ nhức cả trứng
Lúc này, nữ tử đột nhiên thu lấy Tổ Nguyên trước mặt hắn
Diệp Quan sửng sốt
Cái quái gì vậy?
Nữ tử nhìn Diệp Quan:
- Ngươi chớ có suy nghĩ nhiều, ta còn không đến mức cướp bóc một chút Tổ Nguyên này của ngươi
Diệp Quan nghi hoặc:
- Như vậy tông chủ ngươi đây là?
Nữ tử bình tĩnh nói:
- Ngươi không phải muốn đi ra ngoài sao? Ta giúp ngươi nghĩ biện pháp
Diệp Quan vội hỏi:
- Biện pháp gì?
Nữ tử nói:
- Đang suy nghĩ
Diệp Quan:???
Nữ tử chắp hai tay sau lưng, trầm giọng nói:
- Võ Tông chúng ta sẽ ngấp nghé một chút Tổ Nguyên của ngươi? Ngươi yên tâm, ta nói nghĩ biện pháp liền sẽ nghĩ biện pháp, ngươi trước tiên tạm thời ở lại Võ Tông đi, chờ ta nghĩ ra biện pháp, liền sẽ trợ giúp ngươi ra ngoài
Diệp Quan nói:
- Bao lâu?
Nữ tử duỗi một ngón tay ra
Diệp Quan nói:
- Một ngày?
Nữ tử lắc đầu:
- Một năm
Diệp Quan nhìn chằm chằm nữ tử, không nói lời nào
Nữ tử suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Nửa năm?
Diệp Quan thấp giọng thở dài:
- Cô nương, ta không có nhiều thời gian như vậy, ta cho ngươi ba ngày thời gian, ở bên trong ba ngày thời gian, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp để cho ta rời khỏi nơi này, bằng không, ngươi hãy trả lại Tổ Nguyên cho ta
Nữ tử yên lặng
Diệp Quan nhìn nữ tử:
- Được không?
Nữ tử lắc đầu:
- Ba ngày là không được, mười ngày, ít nhất là mười ngày
Diệp Quan yên lặng
Nữ tử lại nói:
- Muốn rời khỏi nơi này cũng chỉ có hai loại biện pháp, thứ nhất, cứng đối cứng phá tan lực lượng phong ấn Thần Nhất lưu lại, thứ hai là lợi dụng toà truyền tống trận kia. Phong ấn của Thần Nhất là gặp mạnh thì mạnh, căn bản không phá được, bởi vậy, chỉ có thể thông qua toà truyền tống trận kia, mà truyền tống trận đã hư hao, không phải trong thời gian ngắn liền có thể chữa trị
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Truyền tống trận có khả năng chữa trị?
Nữ tử gật đầu:
- Chỉ cần có đủ tiền là được
Diệp Quan nhìn thoáng qua nữ tử, sau đó nói:
- Vậy ta sẽ đợi mười ngày
Nữ tử khẽ gật đầu:
- Trong khoảng thời gian này ngươi có khả năng đợi ở Võ Tông, chẳng qua, có một số chỗ không thể đi
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Được
Nói xong, hắn quay người rời đi
Sau khi Diệp Quan rời đi, nữ tử nhìn chằm chằm ngoài điện, hai mắt hơi híp
Lúc này, một vị lão giả lưng còng giống như quỷ mị xuất hiện ở sau lưng nữ tử
Lão giả lưng còng nhìn chằm chằm ngoài điện, âm trầm nói:
- Tông chủ, người này có thể tùy ý xuất ra trăm đạo Tổ Nguyên, nói một cách khác trên người khẳng định có Tổ Mạch
Nữ tử mặt không biểu tình:
- Ta tự nhiên biết trên người hắn có Tổ Mạch
Lão giả lưng còng do dự một chút, sau đó nói:
- Như vậy tông chủ vì sao không trực tiếp…
Nói xong, lão làm động tác cắt cổ
Nữ tử lạnh lùng nhìn thoáng qua lão giả:
- Ngươi muốn giết người đoạt bảo, chẳng lẽ không tiến hành điều tra lai lịch của đối phương trước?
Lão giả lưng còng vội nói:
- Thuộc hạ lập tức đi
Nói xong, lão tan biến ở tại chỗ
Nữ tử nhìn bóng người mơ hồ ở ngoài điện xa xa kia, bình tĩnh nói:
- Sau lưng ngươi có thế lực cường đại, ta làm bằng hữu với ngươi, nếu như không mạnh…
Nói xong, ánh mắt của nàng dần dần trở nên băng lãnh
Bằng hữu?
Không phải là người nào cũng đều có tư cách làm bằng hữu với nàng
Mà nàng sở dĩ không có lựa chọn động thủ, giống như nàng vừa mới nói, vào lúc chưa có điều tra rõ ràng lai lịch của đối phương, nàng đương nhiên sẽ không tùy tiện động thủ, dù sao, người có Tổ Mạch ở trên ngươi, lai lịch khẳng định là không đơn giản
Ngược lại cũng không vội!
Nữ tử quay người rời đi
…
Ở ngoài điện
Diệp Quan cũng không có lựa chọn đi dạo ở bên trong Võ Tông, hắn đi tới nơi ở Võ Tông an bài cho hắn, sau khi vào phòng, sau khi vào phòng liền đặt cấm chế trong phòng, sau đó tiến vào bên trong Tháp nhỏ
Mới vừa tiến vào Tháp nhỏ, Mộc Nguyên chính là xuất hiện ở trước mặt hắn, Mộc Nguyên muốn nói lại thôi
Diệp Quan cười nói:
- Tiền bối là muốn nói sự tình Võ Tông?
Mộc Nguyên gật đầu, sau đó nói:
- Ta hiểu ý tứ của ngươi, thiện chí giúp người, kết một thiện duyên, chuyện này tự nhiên là không sai, chẳng qua là, công tử ngươi có thể có chút đánh giá thấp bản chất xấu xa của con người
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Ta hiểu rõ, bản tính của con người là tham lam, đây là chuyện rất bình thường
Mộc Nguyên nhìn về phía Diệp Quan:
- Cho nên, công tử là đang đánh cược, cược nhân tính của Võ Tông?
Diệp Quan lắc đầu:
- Ta không phải đang đánh cược
Mộc Nguyên không hiểu:
- Vậy thì?