CHƯƠNG 1498
CHỚ CÓ NHIỀU LỜI
Âm thanh kia nói khẽ:
- Sau đó thì sao?
Diệp Kình vỗ vỗ tuyết trên người, sau đó cười nói:
- Sau này thấy Diệp Quan ca kế thừa Quan Huyền vũ trụ, sau đó càng chạy càng xa, ta thật sự là mừng cho hắn từ đáy lòng
Thanh âm kia yên lặng
Diệp Kình cười nói:
- Sư phó thế nhưng là lo lắng ta ghen ghét Diệp Quan ca?
Thanh âm kia nói:
- Từng có loại lo lắng này
Diệp Kình bình tĩnh nói:
- Ta sẽ không đố kỵ Diệp Quan ca
Thanh âm kia có chút hiếu kỳ:
- Vì sao?
Diệp Kình ngẩng đầu nhìn về phía toà Cổ Tự càng ngày càng gần kia, nói khẽ:
- Diệp Quan ca là con trai của Nhân Gian Kiếm Chủ, cái thân phận này đối với hắn mà nói, là một loại trợ giúp cực lớn, nhưng không phải cũng là một loại trói buộc? Tương lai toàn bộ vũ trụ đều đặt ở trên người hắn, loại áp lực kia lớn cỡ nào?
Thanh âm kia nói:
- Xác thực
Diệp Kình tiếp tục nói:
- Còn nữa, ta được sư phó ngài trợ giúp, đã vượt xa điểm xuất phát của người bình thường, ta đã rất thỏa mãn. Người phải hiểu được thỏa mãn, nếu như không hiểu thỏa mãn, không ngừng ganh đua so sánh với người, cuối cùng sẽ chỉ lâm vào ma chướng, hại chính mình
Thanh âm kia mỉm cười nói:
- Tốt
Diệp Kình vỗ vỗ tuyết trước ngực một lần nữa, sau đó nói:
- Chờ sau khi lần luyện tập này kết thúc, ta liền sẽ đi Tuế Nguyệt trường hà nghịch lưu tuế nguyệt, sau đó đuổi kịp Diệp Quan ca, sẽ đánh một trận với hắn. Người, cũng nên có một mục tiêu
Thanh âm kia cười nói:
- Đánh một trận, ta cũng muốn nhìn một chút tiểu gia hỏa kia hiện tại đã đạt tới trình độ nào
Diệp Kình cười ha ha một tiếng, mà vừa mới cười, vô số gió tuyết chính là chui vào cổ họng y, khiến cho y sặc một hồi
Không bao lâu, Diệp Kình đi đến cổng toà Cổ Tự kia, bên trên cổng Cổ Tự có một ngọn đèn dầu, gió tuyết quét qua, ngọn đèn dầu không nhúc nhích chút nào
Diệp Kình đi đến cổng Cổ Tự, sau đó nhẹ nhàng vỗ vỗ cổng, không có động tĩnh
Diệp Kình lại gõ gõ cổng
Răng rắc!
Cổng Cổ Tự đột nhiên mở ra, một khuôn mặt già nua gầy gò xuất hiện trước mặt Diệp Kình
Lão giả nhìn chằm chằm Diệp Kình, không nói lời nào
Diệp Kình mở lòng bàn tay ra, một khối ngọc bội xuất hiện ở trong tay của hắn:
- Hữu Vi tiền bối bảo ta tới nơi này
Khi lão giả thấy khối ngọc bội kia, sắc mặt của lão lập tức biến đổi, lão vội vàng mở cửa, sau đó nói:
- Mời vào
Diệp Kình hơi hơi thi lễ, sau đó đi vào chùa miếu, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là một cái sân nhỏ, lát đá xanh, phi thường sạch sẽ, có lão hòa thượng quét tước
Nhìn thấy Diệp Kình, lão hòa thượng liếc y một cái, sau đó hơi hơi thi lễ
Diệp Kình cũng liền vội hoàn lễ
Ở dưới sự dẫn đường của lão hoà thượng, Diệp Kình tiến vào một chỗ đại điện, trong đại điện, trưng bày một bức tượng Phật cổ bằng đất sét, trang nghiêm uy nghiêm
Lão hòa thượng hơi hơi thi lễ, sau đó quay người nhìn về phía Diệp Kình, Diệp Kình do dự một chút, sau đó nói:
- Ta không xuất gia
Lão hòa thượng không nói gì, chỉ là lấy ra một bộ tăng y đưa cho Diệp Kình:
- Mặc vào
Diệp Kình không có cự tuyệt, trực tiếp mặc vào bộ tăng y kia
Lão hòa thượng lại nói:
- Đi theo ta
Nói xong, hắn quay người rời đi
Diệp Kình đi theo lão hòa thượng đến cửa sau chùa miếu, y sau khi mở cửa ra, gió tuyết bên ngoài gào thét, sắc như đao
Lão hòa thượng chỉ mặt đất, Diệp Kình nhìn xuống, thấy rằng có những dấu chân chồng chéo trên mặt đất
Diệp Kình có chút không hiểu
Lão hòa thượng chắp tay trước ngực:
- Đi thẳng xuống
Diệp Kình do dự một chút, sau đó nói:
- Đại sư, là triều thánh sao?
Lão hòa thượng gật đầu
Diệp Kình lại hỏi:
- Vị thánh này là ai?
Lão hòa thượng lắc đầu:
- Chớ có nhiều lời
Diệp Kình khẽ gật đầu, cũng không hỏi thêm nữa, y bước ra cửa miếu, nhưng mà vừa bước ra, y chính là sững sờ ở tại chỗ
Toàn bộ tu vi bị phong ấn!
Diệp Kình sửng sốt, hắn quay đầu nhìn về phía lão hòa thượng, lão hòa thượng khẽ gật đầu:
- Đi đi thôi!
Diệp Kình sau khi yên lặng một lúc lâu, gật đầu, y quay người theo những dấu chân kia đi về phía nơi xa, rất nhanh, thân ảnh của Diệp Kình biến mất ở trong gió tuyết nơi xa
Lão hòa thượng sau khi đưa mắt nhìn Diệp Kình rời đi, quay người đi vào bên trong chùa miếu, đóng cửa
Mà lúc này, hai người xuất hiện ở bên ngoài cửa chùa
Chính là chủ nhân Đại Đạo bút, nam tử ở bên cạnh y thì là Vô Biên Chủ
Vô Biên Chủ nhìn bóng lưng Diệp Kình tan biến ở phía xa, nói khẽ:
- Kỳ thật, người ngươi chọn ngay từ đầu cũng không phải Diệp Quan, mà là tên tiểu tử này
Chủ nhân Đại Đạo bút nhìn phía xa, không nói gì
Vô Biên Chủ quay đầu nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút, nhíu mày:
- Không đúng, nếu như mục tiêu của ngươi là tên tiểu tử này, không phải vị Diệp Quan kia, như vậy vì sao sau này ngươi…