CHƯƠNG 1515
HỐI HẬN
Vương Tông hít vào một hơi thật sâu, khẽ đảo cổ tay, vòng tay ở chỗ cổ tay đột nhiên bộc phát ra một đạo thần quang sáng chói
Ầm!
Đạo thần quang này trực tiếp bức lui Diệp Quan, nhưng ngay lúc này, Tư Mã Nho đã giết tới trước mặt lão, trực tiếp đấm ra một quyền
Ầm ầm!
Thần quang trực tiếp bị nện vỡ, mà Vương Tông đằng sau thần quang trong nháy mắt bay ngược ra ngoài, mà Vương Tông còn chưa dừng lại, Diệp Quan chính là lại giết tới trước mặt lão
Một kiếm này, càng nhanh hơn
Lúc Vương Tông kịp phản ứng, kiếm đã giết tới trước người lão, trong lòng Vương Tông giật mình, vội vàng giơ cánh tay phải lên ngăn cản, chỗ cổ tay, một vệt thần quang tuôn ra, hóa thành một mặt kim thuẫn
Ầm!
Một kiếm này của Diệp Quan chém vào kim thuẫn, kim thuẫn kịch liệt run lên, lực lượng cường đại cả hai bạo phát đi ra trong nháy mắt chấn lẫn nhau đồng thời lùi lại, chẳng qua, Diệp Quan vừa mới lui, Tư Mã Nho chính là đã xung phong đến trước mặt Vương Tông
Ầm ầm!
Theo một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, Vương Tông trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, mà ở trong nháy mắt lão bay ra ngoài, lại là một đạo kiếm quang như kinh lôi giết tới
Căn bản không cho Vương Tông bất luận cơ hội thở dốc nào!
Nhìn thấy một kiếm này đánh tới, Vương Tông hít vào một hơi thật sâu, trong mắt lóe lên một vệt quyết tuyệt, hai tay của lão đột nhiên nắm chặt
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, thân thể cùng với linh hồn của lão bốc cháy lên
Khí tức điên cuồng tăng vọt!
Vương Tông đấm ra một quyền, chỗ cổ tay, thần quang vạn trượng
Phanh phanh!
Diệp Quan cùng với Tư Mã Nho đồng thời bị đánh bay
Diệp Quan sau khi dừng lại, cau mày, hắn không nghĩ tới, Vương Tông này vậy mà trực tiếp bùng cháy thân thể cùng với linh hồn
Tư Mã Nho nhìn chằm chằm Vương Tông, không nói gì, nhưng trong lòng cũng dâng lên một tia kiêng kị
Nếu như ở bên ngoài, Tiên Nguyên Tông xa xa không phải đối thủ của Vương gia này, Vương gia này ở thế giới bên ngoài, khẳng định là một siêu cấp thế lực
Phần nhân quả này quá lớn!
Nhưng vào giờ phút này, Tiên Nguyên Tông đã không có bất kỳ đường lui nào, chỉ có thể giết tới cùng
Y cũng sợ bị trả thù!
Mà y sở dĩ liên thủ cùng với Diệp Quan, là bởi vì y biết rõ, lai lịch của thiếu niên Kiếm Tu này cũng tuyệt đối không tầm thường, dù sao, có thể làm cho một gia tộc dốc cả tộc truy sát, sẽ là người bình thường sao? Lúc này, nếu như còn có địch ý đối với thiếu niên Kiếm Tu này, vậy thì đồng nghĩa với tăng thêm một địch nhân cường đại!
Y không có ngu xuẩn như vậy!
Phải biết, lúc này biểu hiện ra địch ý đối với thiếu niên Kiếm Tu này, không chỉ lại tăng thêm một địch nhân, cũng có thể khiến cho hai bên hợp tác đối kháng Tiên Nguyên Tông
Bởi vậy, y quả quyết lựa chọn liên thủ với Diệp Quan
Ở nơi xa, Vương Tông quay người nhìn thoáng qua bốn phía, vào giờ phút này, cường giả Vương gia đã bị giết bảy tám phần
Đồ sát!
Vương gia ngoại trừ Đại trưởng lão và một số ít cường giả, còn lại cơ bản đều là bị tàn sát, hơn hai vạn cường giả, hiện tại chỉ còn mấy ngàn người
Mấy ngàn người!
Vương Tông hai mắt sung huyết, vẻ mặt dữ tợn đáng sợ
Vương gia cứ như vậy hủy ở trên tay lão!
Nếu như ở Vương gia, cho dù không có tấm lệnh bài kia, Vương gia cũng có rất nhiều át chủ bài có thể che chở Vương gia, mà vào giờ khắc này ở nơi này, bọn hắn bài tẩy gì cũng không có
Tuyệt cảnh!
Lão hối hận, cũng không phải là hối hận đối địch với Diệp Quan, mà là hối hận chủ quan khinh địch, lại đi tới đây
Những năm gần đây, Vương gia tự đại đã quen, cho rằng bất kỳ thế lực nào cũng đều phải cho Vương gia bọn hắn mặt mũi, bởi vậy, lão mới dám mang theo người của Vương gia đi tới Thần Nhất động thiên này, nhưng mà, Tiên Nguyên Tông này căn bản không cho Vương gia lão mặt mũi…
Trách Tiên Nguyên Tông?
Không!
Trách chính lão, trách lão khinh địch, trách lão quá tự cho là đúng
Cảm thụ được thân thể cùng với linh hồn dần dần tan biến, Vương Tông hít vào một hơi thật sâu, sau đó quay đầu nhìn về phía Đại trưởng lão bị đè ép đánh đập cách đó không xa:
- Sau khi ra ngoài, nói cho thế nhân, truyền thừa của Thần Nhất ở trên người Diệp Quan
Thanh âm rơi xuống, lão đột nhiên ngẩng đầu, cánh tay chấn động, vòng tay trên cổ tay kia đột nhiên hóa thành một vệt thần quang phóng lên tận trời
Oanh!
Đạo thần quang này trực tiếp chấn vỡ thời không chân trời, nhưng chỉ thoáng qua, cỗ lực lượng phong ấn thần bí kia một lần nữa bao phủ mà xuống, rơi vào trên thân Vương Tông, Vương Tông cắn răng thật chặt, cưỡng ép chống cự cỗ lực lượng phong ấn kia
Nhìn thấy thời không Thần Nhất động thiên bị đánh phá, vẻ mặt của Tư Mã Nho lập tức biến đổi, liền nói ngay:
- Giết!
Mà y vừa mới chuẩn bị ra tay, Vương Tông đột nhiên đột nhiên quay đầu nhìn về phía y, sau một khắc, lão vung cánh tay lên, vô số đạo thần quang đánh ra trong nháy mắt