CHƯƠNG 1561
MỤC ĐOÀN TRƯỞNG
Diệp Quan chân thành nói:
- Ta hiện tại cũng không có cách nào ra ngoài, bên ngoài có vài vị thần linh Thần Nhất vũ trụ đang chờ ta, ở trong này, ta vừa đi ra từ Đạo Ngục, người đứng phía sau tiểu trấn này khẳng định cũng sẽ không bỏ qua cho ta, cho nên, coi như đi đến Sơn Hải Giới tị nạn đi
Vương Thú suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu:
- Ngươi mong muốn đi Sơn Hải Giới, phải được sự đồng ý của một người
Diệp Quan hỏi:
- Người nào?
Vương Thú nói:
- Mục đoàn trưởng
Nói xong, y quay đầu nhìn về phía cửa ra vào:
- Tới rồi
Diệp Quan quay đầu nhìn lại, một nữ tử áo đen đi vào từ cửa ra vào, nữ tử đeo mũ rộng vành, tay trái cầm một thanh kiếm
Nhìn thấy nữ tử áo đen, mọi người giữa sân vội vàng đứng lên. Vương Thú cũng là vội vàng đứng lên:
- Đây chính là đoàn trưởng của chúng ta!
Nói xong, y đưa Diệp Quan đến trước mặt nữ tử áo đen, sau đó nói ra ý đồ đến của Diệp Quan
Nữ tử áo đen sau khi nghe xong, thản nhiên liếc mắt nhìn Diệp Quan:
- Có thể!
Nói xong, nàng đi thẳng tới một bên ngồi xuống trước bàn rượu. Vương Thú vội vàng lôi kéo Diệp Quan đi đến ngồi xuống một bên, sau đó nói:
- Diệp lão đệ, sau khitiến vào Sơn Hải Giới, ngàn vạn lần phải nhớ kỹ, nhất định phải nghe chỉ huy, không thể chạy loạn, ở trong đó có hung thú kinh khủng sinh sống, một khi ngươi tiến vào lãnh địa của chúng nó, liền sẽ bị chúng nó coi như là tuyên chiến, sau đó vô cùng có khả năng hại tất cả mọi người
Diệp Quan gật đầu:
- Sau khi tiến vào bên trong, ta liền nghe theo các ngươi
Vương Thú khẽ gật đầu, sau đó lại giao phó cho Diệp Quan một chút sự tình bên trong Sơn Hải Giới
Sau nửa canh giờ, Mục đoàn trưởng ngồi ở trên bàn rượu đột nhiên đứng dậy, sau đó nói:
- Đi
Nói xong, nàng mang theo mọi người trong tửu quán đứng dậy rời đi
Diệp Quan cùng với Vương Thú vội vàng đi theo
Mọi người sau khi băng qua mấy con đường, đi đến trước một toà truyền tống trận, ở trước truyền tống trận có một lão giả trông coi. Mục đoàn trưởng đi đến trước mặt lão giả kia, lòng bàn tay mở ra, một đạo Tổ Nguyên chậm rãi tung bay đến trước mặt lão giả, sau đó đi vào trong truyền tống trận
Sau đó, mỗi người đều như Mục đoàn trưởng, nộp ra một đạo Tổ Nguyên, sau đó đi vào trong truyền tống trận
Diệp Quan cùng với Vương Thú sau khi tiến vào truyền tống trận, truyền tống trận khởi động, mà ngay vào lúc truyền tống trận khởi động, Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía bên trên đường phố xa xa, hắn thấy được một đạo thân ảnh quen thuộc, nhưng mà còn chưa kịp thấy rõ ràng, hắn liền đã bị truyền tống đi
Ở phần cuối đường phố xa xa, một vị tiểu nữ hài đang đi lung tung
Chính là Nhị Nha!
Sau lưng Nhị Nha, có bốn vị Đạo Binh đi theo
Diệp Quan sau khi chạy trốn từ Đạo Ngục, người Đạo Thành sở dĩ không có tới tìm hắn, chính là bởi vì duyên cớ Nhị Nha
Đạo Binh Đạo Thị lúc này đều đi theo Nhị Nha, bốn vị Đạo Binh đó như là lâm đại địch!
Bọn hắn hiện tại hoàn toàn trở thành hộ pháp của hai tiểu gia hỏa này…
Trong khoảng thời gian này, bọn hắn gặp được đủ loại thao tác kỳ quái, ví dụ như Điếu Ngư chấp pháp gì đó…
Hai tiểu gia hỏa này sẽ nghĩ đủ loại biện pháp cướp hàng hoá của người khác
Đặc biệt là tiểu gia hỏa màu trắng kia, thỉnh thoảng xuất ra một kiện Thần Bảo ra quơ quơ, sợ người khác không biết nàng rất có tiền…tổng kết, các nàng rất muốn đánh cướp
Chẳng qua, vẫn có ranh giới cuối cùng, người khác không động thủ, các nàng cũng sẽ không động thủ
Nhưng nhìn ra được, ranh giới cuối cùng này mặc dù có, nhưng không nhiều…
Trên đường phố, Nhị Nha liếm mứt quả, chậm rãi đi dạo
Ở bên trên bả vai nàng, Tiểu Bạch nắm Thanh Huyền kiếm, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn chỗ này chỗ kia
Mà ở sau lưng hai tiểu gia hỏa, bốn vị Đạo Binh kia đi sát đằng sau, bọn hắn cũng không phải là không có nghĩ đến việc động thủ, bắt hai kẻ này lại. Chẳng qua, sau khi tiểu nữ hài kia tung một quyền đánh bay một vị Đạo Binh, bọn hắn quả quyết từ bỏ cứng đối cứng
Bọn hắn bây giờ đang chờ, chờ Tư Pháp Thiên Quân chạy đến
Mà trong lúc này, bọn hắn chỉ hy vọng hai tiểu gia hỏa này đừng có kiếm chuyện
Lúc này, tiểu nữ hài đột nhiên nhìn thoáng qua hướng đi truyền tống trận nơi xa, sau đó hơi nghi hoặc một chút:
- Ta vừa rồi tựa như nhìn thấy cháu trai?
Cháu trai!
Nghe được Nhị Nha, Tiểu Bạch vội vàng nhìn về phía hướng đi truyền tống trận, mà nơi đó rỗng tuếch
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau đó quơ múa trảo nhỏ tốc độ cao
Nhị Nha liếm liếm mứt quả, sau đó nói:
- Chẳng lẽ là hoa mắt?
Tiểu Bạch cầm Thanh Huyền kiếm vung vẩy một hồi, cũng không biết đang biểu đạt cái gì
Nhị Nha sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Hẳn là không phải hoa mắt…đi, chúng ta đi theo nhìn xem
Nói xong, nàng mang theo Tiểu Bạch đi theo