Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1572 - Chương 1572: Không Nhịn Được Cũng Phải Nhịn

Chương 1572: Không Nhịn Được Cũng Phải Nhịn Chương 1572: Không Nhịn Được Cũng Phải Nhịn

CHƯƠNG 1572

KHÔNG NHỊN ĐƯỢC CŨNG PHẢI NHỊN

Hết sức rõ ràng, đây là cố ý lấy ra, hơn nữa, không sợ Mục gia bọn họ đoạt, thậm chí là cố ý mong muốn để cho Mục gia bọn họ đoạt

Nghĩ đến đây, Mục đoàn trưởng quay đầu nhìn về phía người Mục gia cách đó không xa, quả nhiên, vào giờ phút này ánh mắt của đám cường giả Mục gia hừng hực, không che giấu chút nào vẻ tham lam trong mắt

Mục đoàn trưởng nhìn về phía tộc trưởng Mục Thịnh, mà vào giờ khắc này, ánh mắt của Mục Thịnh cũng đã khôi phục lại bình tĩnh

Nhìn thấy một màn này, trái tim của Mục đoàn trưởng lập tức lạnh xuống

Nàng biết, tộc trưởng sẽ không xuất thủ nữa

Đây căn bản là một cái bẫy!

Lúc này, Diệp Quan gọt ra một kiếm

Đầu của Mục đoàn trưởng trực tiếp bay ra ngoài, máu tươi phun như suối

- Càn rỡ!

Đúng lúc này, có cường giả Mục gia đột nhiên gầm thét, liền muốn thừa cơ ra tay, nhưng lại bị Mục Thịnh một bên ngăn cản

Mục Thịnh nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Để cho hắn đi

Nghe lời ấy, một đám cường giả Mục gia giữa sân đều là mặt mũi tràn đầy khó có thể tin, trong đó một vị trưởng lão Mục gia cả giận nói:

- Tộc trưởng

Mục Thịnh lạnh lùng nhìn thoáng qua vị trưởng lão nổi giận kia, trong lòng trưởng lão kia giật mình, bờ môi giật giật, không dám lại nói cái gì

Mục Thịnh quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:

- Giết người thì đền mạng, ngươi đã giết nàng, mọi người thanh toán xong ân oán

Diệp Quan không có trả lời Mục Thịnh, chậm rãi thu bảy đầu Tổ Mạch vào, sau đó quay người rời đi

Nhìn thấy Diệp Quan nghênh ngang rời đi, vẻ mặt của một đám cường giả sau lưng Mục Thịnh đều là trở nên vô cùng khó xem, tức giận không thôi

Quả thực là vô cùng nhục nhã!

Mục Thịnh quay người lạnh lùng nhìn thoáng qua mọi người giữa sân, sau đó nói:

- Dùng đầu óc của các ngươi ngẫm lại xem, hắn tại sao phải cầm bảy đầu Tổ Mạch ra?

Mọi người sửng sốt, đúng vậy, cái tên này tại sao phải cầm bảy đầu Tổ Mạch ra? Không có khả năng chỉ là đơn thuần khoe khoang đúng không?

Mục Thịnh lại nói:

- Lại dùng đầu óc của các ngươi ngẫm lại, hắn vì sao dám cầm bảy đầu Tổ Mạch ra?

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, đầu óc chậm rãi trở nên tỉnh táo lại

Mục Thịnh tiếp tục nói:

- Cuối cùng suy nghĩ lại một chút, hắn vì sao lại có bảy đầu Tổ Mạch…bảy đầu đó!

Bảy đầu Tổ Mạch!

Vào giờ phút này, một số cường giả Mục gia giữa sân đã triệt để tỉnh táo lại

Bảy đầu Tổ Mạch kia có ý vị như thế nào?

Phải biết, loại gia tộc cao cấp giống như Mục gia này, đều chỉ có một đầu Tổ Mạch mà thôi, thế nhưng, thiếu niên này lại có bảy đầu Tổ Mạch!

Đây là gia thế bình thường sao?

Rõ ràng không có khả năng

Mục Thịnh tiếp tục nói:

- Hiện tại chúng ta nếu như cùng nhau tiến lên, tự nhiên là có nắm chắc có thể bắt hắn, thế nhưng, phía sau hắn sẽ không có người sao? Các ngươi cảm thấy phía sau hắn không có người sao?

Mọi người yên lặng

Mục Thịnh thấp giọng thở dài:

- Hơn nữa, người này không chỉ dám giết người Mục gia chúng ta, ngay cả người Đạo Thị cũng bị hắn chém giết, trước đây không lâu, hắn tự mình chém giết một vị cường giả Thần Đạo cảnh…vào trước khi không có điều tra rõ ràng lai lịch của người này, Mục gia chúng ta nếu như tùy tiện động thủ, rất có thể sẽ vạn kiếp bất phục

Mục gia ở bên trong Chư Thế Giới là xếp hàng đầu, thế nhưng, Mục gia cũng không phải vô địch!

Nếu như trêu chọc phải người không nên trêu chọc, mấy ngàn vạn năm cơ nghiệp của Mục gia, vô cùng có khả năng trực tiếp hủy hoại chỉ trong chốc lát

Bởi vậy, càng là loại thời điểm này, lão làm gia chủ Mục gia, liền càng cần phải tỉnh táo, không thể đầu óc phát sốt, càng không thể bị tham niệm của mình làm cho mê hoặc

Bảy đầu Tổ Mạch, lão cũng hết sức động tâm, nhưng lão biết rõ, người có thể xuất ra bảy đầu Tổ Mạch, thế nhưng là người Mục gia không trêu chọc nổi

Nghe được Mục Thịnh, chúng cường giả Mục gia giữa sân vào giờ phút này mới xem như chân chính tỉnh táo lại, sau đó suy nghĩ vấn đề

Đúng vậy!

Người ta không chỉ dám xuất ra bảy đầu Tổ Mạch ngay ở trước mặt Mục gia, còn dám giết người ngay ở trước mặt Mục gia, điều này có nghĩa người này ta căn bản không sợ Mục gia

Mục Thịnh nói khẽ:

- Chúng ta hiện tại hẳn là nên lấy tĩnh chế động, trước tiên điều tra người này một chút, sau đó lại chầm chậm mưu đồ

Lúc này, một vị trưởng lão trầm giọng nói:

- Tộc trưởng, một hơi này, ta có chút không nhịn xuống được

Mục Thịnh mặt không biểu tình:

- Không nhịn được cũng phải nhịn

Vẻ mặt của trưởng lão kia có chút khó coi

Mục Thịnh tiếp tục nói:

- Không chỉ phải nhịn, nếu như lai lịch của đối phương thật sự chính là Mục gia chúng ta không đắc tội nổi, Mục gia chúng ta còn phải nghĩ biện pháp đi nhận lỗi…

Cái thói đời này chính là như vậy, ngươi nếu như không có thực lực, người nào cũng sẽ không giảng đạo lý với ngươi, nhưng nếu như thực lực đủ mạnh, đối thủ của ngươi sẽ cầu ngươi giảng đạo lý

Bình Luận (0)
Comment