CHƯƠNG 1622
KHẢO CỔ?
Lúc này, Thần Dã đột nhiên nói:
- Diệp tiểu hữu là muốn để cho Triệu lão đầu giúp người quản lý Đạo Thị?
Diệp Quan lại là lắc đầu
Thần Dã lập tức hơi kinh ngạc
Diệp Quan khẽ cười nói:
- Đạo Thị ta sẽ để cho người của mẫu thân ta quản lý! Cũng không phải nói không tín nhiệm Triệu lão đầu, mà là loại thương hội mang đến lợi ích khổng lồ như Đạo Thị này, vẫn là phải để cho người có năng lực phù hợp quản lý, lợi ích hằng năm thực sự quá lớn, tăng thêm chính lão lại không có thời gian quản sự, bởi vậy, dần dần, khẳng định sẽ xảy ra chuyện. Nghe được Diệp Quan, Thần Dã khẽ gật đầu, không lại nói cái gì
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Thần Dã tiền bối hãy nói một chút về Cổ Hoang Chi Địa cùng với Trấn tộc
Thần cũng hơi kinh ngạc:
- Vì sao?
Diệp Quan cười nói:
- Đạo Thị này thế nhưng là có một bộ phận thuộc về bọn hắn, ngươi cho rằng bọn hắn sẽ bỏ qua sao?
Thần Dã lắc đầu cười một tiếng:
- Ta còn tưởng rằng tiểu hữu ngươi là không có để ý bọn hắn chút nào…
Diệp Quan khẽ lắc đầu:
- Không phải không để ý, mà là ta không có lựa chọn khác, Đạo Thị ép ta như thế, ta chỉ có thể diệt bọn hắn, về phần một chút nhân quả mang đến sau khi diệt bọn hắn, ta cũng đã chuẩn bị tâm lý, chẳng qua, vào trước khi bọn hắn tới tìm ta, ta vẫn là muốn hiểu rõ thêm một chút
Thần Dã trầm giọng nói:
- Kỳ thật, ta cũng không hiểu nhiều về hai thế lực này, bởi vì bọn hắn quá ít xuất hiện ở trước mắt thế nhân, đơn giản mà nói, chính là hết sức thần bí, vô cùng thần bí
Nói đến đây, y nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Ngươi cũng hết sức thần bí!
Diệp Quan cười ha ha một tiếng:
- Ông nội của ta và cha ta quá vô danh. Còn cô cô ta…
Thần Dã nói tiếp:
- Cũng rất điệu thấp?
Diệp Quan gật đầu:
- Cả nhà của ta đều rất khiêm tốn
Lúc này, Nhị Nha ở một bên đột nhiên nói:
- Cha ngươi rất biết gạt người
Tiểu Bạch liền vội vàng gật đầu, biểu thị đồng ý
biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
Nhị Nha tiếp tục nói:
- Cha ngươi lừa dối người khắp nơi…
Nói đến đây, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Ngươi so với cha ngươi, có vẻ đàng hoàng hơn
Diệp Quan ngượng ngập cười cười, không dám nói tiếp
Nhị Nha có khả năng tùy tiện nói cha già, nhưng hắn lại không dám, bởi vì hắn biết rõ, Nhị Nha chính là nói cha già ở ngay trước mặt cha già, cha già cũng sẽ không tức giận, nhưng hắn không thể làm được, nếu như bị đánh, như vậy chính là cha đánh con, là chuyện thường tình!
Chẳng qua, Diệp Quan vẫn còn có chút tò mò, thế là hắn hỏi:
- Cha già trước kia rất biết lừa dối người?
Nhị Nha gật đầu:
- Đúng vậy, y lừa dối khắp nơi, còn mượn không ít thứ từ chỗ của ta cùng với Tiểu Bạch, nói về sau con trai trả
Con trai trả?
Mặt Diệp Quan đen lại, cái quái gì vậy?
Cha già còn có thể làm loại chuyện này?
hơn nữa, ở thời đại năm đó kia, chính mình còn giống như chưa có sinh ra? Còn chưa có con trai đã bắt con trai trả?
Không thể không nói, chuyện này liền thật sự có chút không hợp thói thường
Nhị Nha nhìn Diệp Quan, hết sức chăm chú nói:
- Là thật
Diệp Quan do dự một chút, sau đó có chút đáng thương nói:
- Ta rất nghèo
Nhị Nha nhàn nhạt nhìn hắn một cái:
- Đã nhìn ra
Diệp Quan: "…"
Nhị Nha vỗ vỗ bả vai hắn, sau đó nói:
- Yên tâm đi, chúng ta sẽ không đòi ngươi trả, dù sao ngươi cũng còn nhỏ
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, không thể không nói, cha già cũng thật sự không hợp thói thường, mượn đồ vật để con trai trả?
chuyện này ngươi bình thường khẳng định không làm được
Nhị Nha đột nhiên nói:
- Cháu trai, đi trộm mộ…à không đúng, đi khảo cổ không?
Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Khảo cổ?
Nhị Nha gật đầu:
- Chính là đi tìm bí cảnh động phủ cổ lão, những bí cảnh động phủ này cơ bản đều là vô chủ, chỉ cần tìm được, chính là của chúng ta, mẫu thân ngươi tại thời điểm không có tiền cũng sẽ đi…
biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
Tiểu Bạch đột nhiên hưng phấn huy động trảo nhỏ
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút nhìn về phía Nhị Nha, Nhị Nha liếm liếm mứt quả, sau đó nói:
- Ý tứ của nàng là, mẫu thân ngươi có rất nhiều đồ chơi tốt, đặc biệt là thứ sẽ nổ tung kia
Diệp Quan: "…"
Nhị Nha nhìn về phía hắn:
- Đi không?
Diệp Quan liền nói ngay:
- Đi! Khẳng định đi!
Đi theo hai tiểu tổ tông này, không muốn phát tài cũng khó khăn
Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan lại nói:
- Phải đợi ta mấy ngày, chờ sau khi ta xử lý xong sự tình, ta lại đi cùng với các ngươi, có được hay không?
Nhị Nha gật đầu:
- Được!
trên mặt Diệp Quan nổi lên một nụ cười, trực giác nói cho hắn biết, hắn sắp phát tài lớn
Bởi vì hai tiểu tổ tông này chướng mắt đồ vật bình thường, ví dụ như Tổ Mạch, thế nhưng, hắn lại để ý