CHƯƠNG 1631
TRANG BỨC
Diệp Quan nhìn hai người, không nói gì
Hai người đi đến trước mặt Diệp Quan, nữ tử cười nói:
- Diệp công tử, chào ngươi, ta tên là Trấn Nam Tuyết, vị bên cạnh này là đệ đệ ta Trấn Lăng
Trấn tộc!
Diệp Quan mỉm cười:
- Có chuyện gì sao?
Trấn Nam Tuyết chỉ chỉ một gian cửa hàng nhỏ bên cạnh:
- Đi vào trò chuyện?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, gật đầu:
- Được!
Ba người tiến vào bên trong cửa hàng nhỏ, sau khi ngồi xuống, Trấn NamTuyết xuất ra một bầu rượu cùng với ba cái chén, nàng rót cho Diệp Quan một chén, sau đó cười nói:
- Đây là vạn năm tiên nhưỡng của Trấn tộc chúng ta, Diệp công tử có thể nếm thử
Diệp Quan cũng không có cự tuyệt, hắn cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, rượu mới vừa vào trong cơ thể, Diệp Quan chính là cảm giác được phảng phất như có một đám lửa đang thiêu đốt, nhưng lập tức, hắn chính là hơi kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện ra, tu vi của chính mình vậy mà đạt được gia tăng
Có thể gia tăng tu vi!
Lúc này, Trấn Lăng đột nhiên nói:
- Rượu này chính là dùng Tổ Nguyên cùng với đủ loại kỳ trân linh thảo linh quả ủ chế mà thành, cho dù là cường giả Thần Đạo cảnh uống vào, cũng có thể gia tăng tu vi
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Xác thực trân quý!
Trấn Lăng bình tĩnh nói:
- Không trân quý, ở bên trong Trấn tộc chúng ta, rượu này chẳng qua chỉ là vật bình thường…cho dù là tôi tớ của Trấn tộc chúng ta, cũng có thể uống
Diệp Quan bừng tỉnh đại ngộ, hoá ra là tới trang bức
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Nơi này quá mức đơn sơ, không thể chiêu đãi quý khách, chúng ta chuyển sang nơi khác trò chuyện
Nói xong, hắn trực tiếp mang theo hai người tỷ đệ tiến vào bên trong Tháp nhỏ, vừa mới tiến vào bên trong Tháp nhỏ, vẻ mặt của hai người tỷ đệ Trấn Nam Tuyết chính là biến đổi trong nháy mắt
Rõ ràng, hai người tỷ đệ đã phát hiện ra sự khác biệt ở nơi này cùng với bên ngoài
Vẻ mặt của Trấn Nam Tuyết có chút ngưng trọng nói:
- Diệp công tử, thời gian bên trong tháp này…
- Diệp Quan gật đầu:
- Trong tháp mười năm, bên ngoài một ngày
Nghe vậy, hai người tỷ đệ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng rung động tột đỉnh
Nhìn thấy hai người tỷ đệ khiếp sợ như vậy, Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Thế nào, Trấn tộc các ngươi không có sao? Không thể nào?
Hai người tỷ đệ Trấn Nam Tuyết: "…"
Trấn Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quan, hắn biết, cái tên này là đang trang bức
Diệp Quan lại nói:
- Tỉ lệ chênh lệch thời gian như vậy…Trấn tộc thật sự không có sao?
Nghe câu này, vẻ mặt của hai người tỷ đệ Trấn Nam Tuyết lập tức càng thêm khó coi
Trấn Lăng trầm giọng nói:
- Diệp công tử, vật này hết sức phổ biến tại gia tộc các ngươi?
Diệp Quan gật đầu:
- Thực sự không dám giấu giếm, xác thực hết sức phổ biến, người gia tộc bọn ta, thế hệ tuổi trẻ, cơ hồ trong tay mỗi người đều có một cái
Tháp nhỏ: "…"
Trấn Lăng gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Trong tay mỗi người có một cái?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng thế!
Trấn Lăng cười lạnh:
- Diệp công tử, vậy cũng quá cường điệu rồi? Thần vật như thế, phóng nhãn ra toàn bộ vũ trụ, đều là đồ vật thưa thớt, trong tay mỗi người nhà các ngươi đều có một cái? Ngươi khoác lác quá mức rồi!
Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Đồ vật thưa thớt? Lăng huynh nói lời ấy sai rồi, loại thần vật này ở Dương gia chúng ta, xác thực chẳng qua là vật tầm thường, nếu ngươi không tin, ta cho ngươi xem một số thứ khác
Trấn Lăng liền nói ngay:
- Người tranh thủ thời gian cầm ra nhìn một chút
Diệp Quan không nhanh không chậm lấy ra Thanh Huyền kiếm đưa tới trước mặt Trấn Lăng:
- Ngươi nhìn xem
Vào lúc nhìn thấy Thanh Huyền kiếm, thần sắc của hai người tỷ đệ Trấn Nam Tuyết lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng một lần nữa
Hai người đều đã thấy qua việc đời, bởi vậy, ở trong nháy mắt nhìn thấy Thanh Huyền kiếm liền biết vật này không đơn giản
Trấn Lăng cầm Thanh Huyền kiếm lên, y sau khi vuốt ve một lúc lâu, sau đó dường như nghĩ đến cái gì, y lấy ra một mặt cổ thuẫn, nhẹ nhàng vạch một cái ở bên trên mặt cổ thuẫn kia
Xùy!
Cổ thuẫn trong nháy mắt một phân thành hai, giống như là cắt đậu phụ
Không hợp thói thường!
Hai người tỷ đệ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều có chút chấn kinh, phải biết, mặt cổ thuẫn này của bọn hắn thế nhưng là thần vật Thần Đạo cảnh, mà ở trước mặt thanh kiếm này lại yếu đuối như thế?
Không bình thường!
Diệp Quan cười nói:
- Kiếm này như thế nào?
Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói:
- Diệp công tử, kiếm này là?
Diệp Quan nói:
- Thanh Huyền kiếm, thế hệ tuổi trẻ Dương gia chúng ta, mỗi người một thanh!
Thanh Huyền: "…"
Mỗi người một thanh!
Nghe được Diệp Quan, Trấn Nam Tuyết cùng với Trấn Lăng đều giật giật khóe miệng
Bọn hắn tự nhiên không tin nhà Diệp Quan có thể giàu có như thế, mỗi người đều có một thanh kiếm như vậy?
Chuyện này quá khoa trương!
Đánh chết bọn hắn cũng đều không tin