CHƯƠNG 1682
ĐỔI THỦ LÀM CÔNG!
Mà đúng lúc này, Diệp Quan đột nhiên gầm lên giận dữ, ngay sau đó, những Vô Địch kiếm ý trước mặt hắn trực tiếp hóa thành một thanh kiếm ý giết ra
Đổi thủ làm công!
Một kiếm này ra, vô số thế trong nháy mắt đặt ở trên thân Diệp Quan, thân thể hắn trực tiếp vỡ nát, mà kiếm ý của hắn cũng là trong nháy mắt giết tới trước mặt Yêu Nguyệt
Ầm ầm!
Theo một mảnh kiếm quang bộc phát ra, Yêu Nguyệt lùi lại liên tục mấy trăm trượng, mà thời không bốn phía tại thời khắc này trực tiếp vỡ nát!
Động tĩnh ở nơi này lập tức hấp dẫn vô số yêu thú, rất nhanh, từng cỗ khí tức yêu thú kinh khủng lập tức phô thiên cái địa vọt đến từ bốn phía
Mà lúc này, Yêu Nguyệt đã dừng lại đột nhiên phất phất tay, những khí tức yêu thú kia lại như thủy triều thối lui
Mà lúc này, Trấn Thiên cùng với Trấn Nam Tuyết cũng xuất hiện ở giữa sân, vào lúc thấy bộ dáng của Diệp Quan, vẻ mặt của Trấn Thiên cùng với Trấn Nam Tuyết đều biến đổi
Vào giờ khắc này, thân thể Diệp Quan vỡ nát, chỉ còn linh hồn, hơn nữa, linh hồn vô cùng hư ảo
Trấn Nam Tuyết lúc này quay đầu nhìn về phía Yêu Nguyệt, cả giận nói:
- Yêu Nguyệt đại nhân, đây là đạo đãi khách của ngươi?
Yêu Nguyệt thản nhiên liếc mắt nhìn Trấn Nam Tuyết:
- Ta làm việc, cần ngươi dạy?
Trấn Nam Tuyết giận không kềm được, đang muốn nói chuyện, lại bị Trấn Thiên ở một bên ngăn lại, y nhìn về phía Yêu Nguyệt:
- Yêu Nguyệt, ngươi có ý tứ gì?
Yêu Nguyệt bình tĩnh nói:
- Dạy một chút vị Diệp công tử này làm người
Trấn Thiên cau mày
Mà lúc này, Yêu Nguyệt lại nói:
- Trấn Thiên tộc trưởng, làm sao, ngươi là muốn động thủ với ta sao? Ngươi cần phải hiểu rõ. Nếu như ngươi động thủ với ta ở chỗ này, như vậy sẽ coi như tuyên chiến với Cổ Hoang Chi Địa chúng ta
Tuyên chiến!
Trấn Thiên lộ vẻ mặt âm trầm, không nói gì
Nếu là trước đó, y cũng không nuông chiều cô ả Yêu Nguyệt này, bởi vì Trấn Tộc thật sự không sợ Cổ Hoang Chi Địa này, nhưng vào giờ khắc này, Thần gia đã tuyên chiến đối với Trấn Tộc, nếu như lúc này Trấn Tộc kết thù cùng với Cổ Hoang Chi Địa, vậy thì đồng nghĩa với là hai mặt thụ địch, đẩy Trấn Tộc vào tình huống vô cùng bất lợi
Nghĩ đến đây, Trấn Thiên không khỏi đè xuống cỗ phẫn nộ trong lòng kia, y chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Quan, có chút áy náy nói:
- Diệp công tử, thật có lỗi, ta không nghĩ tới nàng lại đột nhiên ra tay với ngươi
Diệp Quan khẽ lắc đầu:
- Không có quan hệ gì với ngươi
Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Yêu Nguyệt xa xa, mà vào giờ khắc này, Yêu Nguyệt cũng đang ngó chừng hắn
Trấn Thiên đột nhiên giữ chặt cánh tay Diệp Quan, khẽ lắc đầu, huyền khí truyền âm:
- Diệp công tử, co được dãn được, mới là trượng phu, chúng ta rời đi nơi này trước, lại cầu ngày sau
Ngao Thiên Thiên cũng đột nhiên nói:
- Chớ có động thủ ở chỗ này, nếu như động thủ ở chỗ này, sẽ liên lụy hai người bọn họ
Diệp Quan yên lặng
Hắn tự nhiên là có lực đánh một trận, dù sao Ngao Thiên Thiên cùng với Nhị Nha còn có Tiểu Bạch đều có mặt, nhưng nếu như động thủ ở trong này, sẽ liên lụy Trấn Thiên cùng với Trấn Nam Tuyết trước mắt, sẽ khiến cho hai người bọn họ rơi vào tuyệt cảnh, dù sao, nơi này cũng là địa bàn Yêu tộc
Nghĩ đến đây, Diệp Quan nhìn về phía Trấn Thiên:
- Tiền bối, chúng ta đi
Trấn Thiên thở dài một hơi trong lòng, y cũng sợ Diệp Quan động thủ ở trong này, nếu như Diệp Quan thật sự động thủ ở trong này, như vậy tình cảnh của bọn hắn sẽ trở nên khó khăn
Phải biết, bọn hắn hiện tại chỉ có ba người, mà nơi đây lại là địa bàn Yêu Nguyệt, một khi động thủ, bọn hắn ngay cả trốn cũng đều trốn không thoát
Trấn Thiên không có suy nghĩ nhiều, lập tức lôi kéo Diệp Quan:
- Chúng ta đi
Nói xong, y trực tiếp mang theo Diệp Quan cùng với Trấn Nam Tuyết tan biến ở tại chỗ
Yêu Nguyệt nhìn ba người Diệp Quan tan biến ở cuối chân trời, ánh mắt lấp lánh
Lúc này, một bên đột nhiên có một nam tử trung niên chậm rãi đi ra, người tới, chính là Bắc Tề Vương
Bắc Tề Vương trầm giọng nói:
- Yêu Nguyệt đại nhân, vì sao không giữ bọn hắn lại?
Yêu Nguyệt lắc đầu:
- Chúng ta nếu như giết bọn hắn ở chỗ này, Trấn Tộc sẽ làm gì? Chắc chắn sẽ điên cuồng trả thù Cổ Hoang Chi Địa chúng ta, bởi vậy, sao không thả bọn hắn trở về liều mạng cùng với Thần gia? Kể từ đó, vào lúc hai phương bọn hắn lưỡng bại câu thương, Cổ Hoang Chi Địa chúng ta làm ngư ông đắc lợi há không phải thật đẹp?
Bắc Tề Vương yên lặng
Gã biết cách làm của Yêu Nguyệt là có lợi nhất đối với Cổ Hoang Chi Địa, nhưng ý tưởng chân thật trong nội tâm của gã là giữ lại ba người Diệp Quan ở chỗ này, bởi vì đây là cơ hội tốt nhất của bọn hắn
Yêu Nguyệt quay đầu nhìn về phía Bắc Tề Vương yên lặng, Bắc Tề Vương vội vàng thu hồi suy nghĩ, sau đó nói:
- Yêu Nguyệt đại nhân tính toán không bỏ sót, tại hạ bội phục