CHƯƠNG 1704
CÓ CHÚT NGOÀI Ý MUỐN!
Bắc Tề Vương sau khi dừng lại, bên trên thân thể gã đã nhiều hơn mấy chục đạo vết kiếm, mặc dù không sâu, nhưng lại phá da của gã
Bắc Tề Vương chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan, trong mắt tràn đầy lệ khí:
- Ngươi muốn chết
Dứt lời, gã đột nhiên xông về phía trước, húc thẳng về phía Diệp Quan
Mà ở trong nháy mắt gã nhích người, một thanh kiếm không có dấu hiệu nào đâm xuống từ trên đỉnh đầu gã
Ầm!
Bắc Tề Vương mạnh mẽ bị thanh kiếm này trấn ở tại chỗ, nhưng sau một khắc, Bắc Tề Vương trực tiếp đánh một quyền lên phía trên
Ầm ầm!
Thanh kiếm kia của Diệp Quan bị đánh bay trong nháy mắt
Cùng lúc đó, Bắc Tề Vương đột nhiên cách không nộ khiếu một tiếng mãnh liệt đối với Diệp Quan, một cỗ khí tức yêu thú cường đại lập tức như như thủy triều bộc phát ra từ giữa sân, lực lượng cường đại trong nháy mắt đẩy lui Diệp Quan đến vạn trượng có hơn!
Ngay sau đó, Bắc Tề Vương đột nhiên xông về phía trước, như một viên như đạn pháo đánh tới Diệp Quan
Cú va chạm này, giữa đất trời bắt đầu tịch diệt!
Nhìn thấy Bắc Tề Vương đánh tới, Diệp Quan híp hai mắt lại, trong mắt cũng là nhiều thêm một vệt ngưng trọng, thực lực của Bắc Tề Vương này xác thực mạnh hơn không ít so với Thần Võ
Diệp Quan không dám khinh thường, ngay lập tức thôi động hai loại lực lượng huyết mạch trong cơ thể một lần nữa, mà theo hai loại lực lượng huyết mạch đều xuất hiện, khí tức quanh người Diệp Quan tăng vọt trong nháy mắt
Diệp Quan đâm ra một kiếm
Thời không chồng chất!
Ầm ầm!
Một kiếm này ra, một mảnh kiếm quang kinh khủng đột nhiên bộc phát ra từ trước mặt hắn, ngay sau đó, cả người Diệp Quan trực tiếp bay ngược ra ngoài. Mà Bắc Tề Vương thì chỉ lui nửa bước, không chỉ như thế, gã còn một lần nữa vọt về phía Diệp Quan
Lúc Bắc Tề Vương này hiển nhiên là đã đánh ra hỏa khí!
Đây cũng là chuyện bình thường, dù sao, gã cũng đường đường là Yêu Vương, hôm nay nếu như bại bởi Diệp Quan tại đây, như vậy thật sự còn khó chịu hơn là giết gã
Mà ở trong nháy mắt Bắc Tề Vương xông tới, lại là mấy đạo kiếm quang đột nhiên xuất hiện ở trước mặt gã, mà Bắc Tề Vương thì không quan tâm những kiếm quang đột nhiên xuất hiện này, mặc cho chúng nó trảm ở trên người gã, gã biết rõ, đối mặt với Diệp Quan, ngươi không thể dùng tư duy bình thường đối chiến, bằng không, ngươi sẽ rơi vào toan tính của hắn
Bởi vậy, gã trực tiếp lựa chọn đấu pháp không muốn mạng!
Ta liền nhìn chằm chằm ngươi!
Kiếm của Diệp Quan mặc dù lưu lại tổn thương ở trên người Bắc Tề Vương, nhưng Bắc Tề Vương cũng một lần nữa đụng bay Diệp Quan ra ngoài, nếu như không phải Diệp Quan có năng lực tự lành mạnh mẽ, cú va chạm này sẽ trực tiếp khiến cho hắn đánh mất sức chiến đấu
Trong âm thầm, Sở phu nhân nhìn chằm chằm Bắc Tề Vương:
- Đầu yêu thú này còn có chút trình độ
Thiếu niên áo bào trắng khẽ gật đầu, không thể không nói, thực lực của Bắc Tề Vương này xác thực mạnh, dĩ nhiên, y cảm thấy Diệp Quan càng mạnh hơn
Phải biết, Diệp Quan lúc này chẳng qua là Đế Quân cảnh!
Diệp Quan sau khi lại bị đụng bay một lần nữa, sắc mặt của hắn có chút khó coi, quả nhiên, yêu thú mới là khó đối phó nhất, bởi vì bọn hắn chính là đầu sắt, ý thức chiến đấu gì của ngươi cũng đều vô dụng, chỉ có thể dùng lực lượng cường đại tiến hành công phá thân thể của bọn hắn, bằng không, những thứ khác đều là vô nghĩa!
Mà muốn triệt để công phá thân thể của một vị Yêu Vương, hiển nhiên là hết sức khó khăn!
Vào giờ phút này, hắn nghĩ tới Thanh Huyền kiếm!
Nếu như có Thanh Huyền kiếm, dùng thực lực của hắn bây giờ, muốn giết Bắc Yêu Vương trước mắt này, đơn giản như là giết gà.
Dường như cảm nhận được ý nghĩ của Diệp Quan, đột nhiên, một thanh kiếm giáng xuống từ trên trời, trực tiếp vững vàng rơi vào trước mặt Diệp Quan
Chính là Thanh Huyền kiếm!
Nhìn thấy Thanh Huyền kiếm trước mắt, Diệp Quan lập tức sửng sốt
Kiếm này sao lại tới đây?
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Tiểu Bạch xa xa, Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, trảo nhỏ vung vẩy một hồi, không biết đang biểu đạt cái gì
Diệp Quan thu hồi ánh mắt, nhìn Thanh Huyền kiếm trước mặt, yên lặng không nói
sau một hơi thở, Diệp Quan lại là lắc đầu cười một tiếng, hắn trực tiếp thu Thanh Huyền kiếm vào, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Bắc Yêu Vương nơi xa kia, sau một khắc, hắn trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang liền xông ra ngoài
Lần này, hắn lựa chọn không cần Thanh Huyền kiếm
Trong âm thầm, một vị nam tử mặc áo trắng thấy cảnh này, trên mặt dần dần nổi lên một vệt nụ cười:
- Có chút ngoài ý muốn!
Nữ tử váy trắng ở bên cạnh y nhìn thoáng qua Diệp Quan xa xa, không nói gì. Nam tử áo trắng đột nhiên nói:
- Thanh Nhi, chúng ta có thể đi
Tại một khắc thiếu niên kia từ bỏ dùng Thanh Huyền kiếm, y biết, thiếu niên này đã chân chính trưởng thành
Mà lúc này đây, y biết, y cũng đã nên đi