Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1726 - Chương 1726: Trí Sư

Chương 1726: Trí Sư Chương 1726: Trí Sư

CHƯƠNG 1726

TRÍ SƯ

Đi tới đây, hắn phát hiện ra, cường giả Thần Đạo cảnh ở nơi này…như chó đi đầy đất

Coi như là thiếu nữ vừa rồi, vậy mà cũng là cường giả Thần Đạo cảnh, hơn nữa, cảnh giới còn không thấp, vậy mà đạt đến thần tính hai thành. Mặc dù chỉ là thần tính hai thành, nhưng thả ở bên ngoài, cho dù là thần tính năm thành cũng đều không nhất định đánh thắng được nàng. Hàm lượng của Thần Đạo cảnh ở nơi này cao hơn rất nhiều so với bên ngoài

Có thể nói, Thần Gia cùng với Trấn Tộc còn có Cổ Hoang Chi Địa và nơi này căn bản không có cách nào so sánh được, hơn nữa, hắn hiện tại nhìn thấy khẳng định chỉ là một góc băng sơn của Tiên Linh Chi Địa

Mà năm đó Thần Nhất có thể cưới Thánh Nữ của bọn hắn từ nơi này…

Không thể không nói, rất trâu

Thanh Đại đột nhiên nói:

- Diệp công tử, ta đối với nơi này kỳ thật cũng không phải đặc biệt ưa thích

Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Thanh Đại, Thanh Đại nói khẽ:

- Ta hết sức ưa thích gốc cổ thụ nhìn thấy lúc mới tiến đến kia, còn có chiếc xích đu kia, nhưng sau khi tới nơi này, ta phát hiện ra, ta hết sức không thích nơi này…

Diệp Quan nói khẽ:

- Xem ra, ngươi khi đó cùng với tộc nhân của ngươi có khả năng cũng là phát sinh một chút sự tình không vui

Thanh Đại khẽ gật đầu:

- Bất kể như thế nào, ta muốn biết rõ trí nhớ của mình, cũng không thể một mực ngơ ngơ ngác ngác sống sót như thế

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Nhưng trực giác nói cho ta biết, ngươi sở dĩ phong ấn trí nhớ của mình, chính là không muốn nhớ tới một ít chuyện…

Thanh Đại yên lặng

Diệp Quan lại nói:

- Chẳng qua, đã nhiều năm như vậy, coi như là chuyện không vui gì, hẳn là cũng đã có thể buông xuống

Thanh Đại khẽ gật đầu:

- Hy vọng vậy

Đúng lúc này, nữ tử lúc trước kia đột nhiên đi ra, nàng nhìn thoáng qua Thanh Đại cùng với Diệp Quan, sau đó nói:

- Trí Sư để cho các ngươi đi vào, các ngươi tự đi vào đi!

Diệp Quan liền nói ngay:

- Đa tạ

Nói xong, hắn vội vàng xuất ra 100 đạo Tổ Nguyên đưa cho nữ tử

Nữ tử nhìn thoáng qua 100 đạo Tổ Nguyên, không có nhận

Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút, chẳng lẽ là ngại ít? Thế là, hắn lại lấy ra 100 đạo Tổ Nguyên đưa cho nữ tử

Tổng cộng 200 đạo!

Nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói lời nào

Diệp Quan có chút xấu hổ, chẳng lẽ mình làm như vậy là vũ nhục người?

Đúng lúc này, nữ tử yên lặng thu hồi 200 đạo Tổ Nguyên, sau đó nói:

- Ta tên là Thanh An, ta sẽ mang ngươi đi vào! Ừm…đừng có đi đường lớn, nếu như đi đường lớn, để những kẻ mắt chó coi thường người khác kia nhìn thấy ngươi, bọn hắn sẽ gây phiền toái cho ngươi, chúng ta hãy đi con đường này

Thanh Đại: "…"

Diệp Quan yên lặng

Thì ra ngươi thiếu tiền!

Nếu ngươi nói sớm, mọi người cần gì phải chung đụng khó chịu như vậy?

Từ sau khi thu 200 đạo Tổ Nguyên của Diệp Quan, thái độ của nữ tử tên là Thanh An đối với hắn lập tức tốt lên rất nhiều, trên đường đi mang theo Diệp Quan cùng với Thanh Đại đi vào bên trong, trong lúc đó có vài người thấy Diệp Quan, muốn gây phiền toái cho Diệp Quan, nhưng đều bị Thanh An hóa giải

Rất nhanh, Thanh An mang theo Diệp Quan cùng với Thanh Đại đi tới trước một ngôi đại điện, Thanh An quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:

- Liền ở bên trong

Diệp Quan mỉm cười, lại lấy ra 100 đạo Tổ Nguyên đưa cho Thanh An:

- Tạ ơn Thanh An cô nương

Dùng tài lực của hắn hiện tại, 100 đạo Tổ Nguyên không quan trọng, thật sự là chín trâu mất một sợi lông cũng không bằng. Thanh An cũng không có cự tuyệt, yên lặng thu hồi Tổ Nguyên, sau đó lấy ra một tấm phù lục đưa cho Diệp Quan:

- Đây là phương thức liên lạc của ta, ngươi có thể liên hệ ta bất cứ lúc nào

Diệp Quan: "…"

Nhìn phương thức liên lạc trong tay, Diệp Quan không khỏi lắc đầu cười một tiếng

Đúng là có tiền việc gì cũng dễ làm!

Diệp Quan thu vào, sau đó mỉm cười nói:

- Được!

Thanh An khẽ gật đầu, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó quay người rời đi

Diệp Quan quay người nhìn về phía Thanh Đại:

- Chúng ta đi vào đi

Nói xong hai người đi vào trong điện

Mới vừa tiến vào Thần Điện, Diệp Quan chính là cảm nhận được một ánh mắt, hắn nhìn về ánh mắt kia, ở trước mặt hắn cách đó không xa, có một lão giả đứng đó, lão giả mặc một bộ trường bào màu đen rộng lớn, tay cầm một cây quạt lông, thoạt nhìn giống một vị nho sinh

Mà vào giờ khắc này, lão giả đang nhìn chằm chằm Thanh Đại

Hai bên đều không nói gì

Qua rất lâu, trong mắt lão giả lóe lên một tia phức tạp:

- Ngươi đã trở về

Thanh Đại nói thẳng:

- Có thể khôi phục trí nhớ cho ta không?

Lão giả lại là yên lặng

Thanh Đại cau mày

Lão giả đột nhiên nói:

- Người là tự mình phong ấn trí nhớ, có thể là muốn phong ấn một ít chuyện không tốt, cho nên, ngươi…khẳng định muốn khôi phục sao?

Bình Luận (0)
Comment