Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1756 - Chương 1756: Muốn Giết Ta?

Chương 1756: Muốn Giết Ta? Chương 1756: Muốn Giết Ta?

CHƯƠNG 1756

MUỐN GIẾT TA?

Toàn bộ tinh không quảng trường, yên tĩnh không một tiếng động, hết thảy tộc nhân Tiên Linh Tộc nhìn phía xa, mặt mũi tràn đầy phát mộng

Tiên Linh Ấn không còn?

Đây chính là một trong ba đại chí bảo Tiên Linh Tộc, cứ như vậy bị một kiếm chém không còn?

Thứ đồ gì?

Đầu óc của một đám cường giả Tiên Linh Tộc đều biến thành trống rỗng

Thanh Võ cũng là mặt mũi tràn đầy khó có thể tin, bởi vì y cũng không nghĩ tới Tiên Linh Ấn sau khi được chính mình thôi động, cứ như vậy liền không còn

giống như một giấc mơ

Làm sao có thể?

Đại trưởng lão gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói gì

Diệp Quan thu hồi Thanh Huyền kiếm, sau đó nói:

- Hẳn là kết thúc rồi?

Vẻ mặt của Đại trưởng lão dần dần trở nên khó coi

Lúc này, Trí Sư đột nhiên xuất hiện ở trong sân, lão nhìn Diệp Quan:

- Ngươi thắng

Lời vừa nói ra, vẻ mặt của vô số tộc nhân Tiên Linh Tộc bốn phía lập tức trở nên vô cùng khó xem

Bại?

Rất nhiều tộc nhân Tiên Linh Tộc căn bản là không có cách tiếp nhận kết quả này, thậm chí một số người quá khích càng là vọt thẳng đến Diệp Quan

Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan cau mày, lúc này, Thanh Tri đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Diệp Quan, nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm những thiên tài yêu nghiệt Tiên Linh Tộc vọt tới Diệp Quan:

- Chẳng lẽ Tiên Linh Tộc chúng ta là thua không nổi sao?

Nghe vậy, tộc nhân Tiên Linh Tộc cầm đầu mới ngừng lại, gã nhìn chằm chằm Thanh Tri:

- Thanh Tri, ngươi đừng quên, ngươi là tộc nhân Tiên Linh Tộc

Thanh Tri mặt không biểu tình:

- Chính là bởi vì ta là tộc nhân Tiên Linh Tộc, mới phải ngăn cản các ngươi, chư vị, nếu như các ngươi hiện tại động thủ, truyền đi, Tiên Linh Tộc chúng ta sẽ trở thành trò cười của thế nhân…

Nam tử cầm đầu ánh mắt lấp lánh:

- Hắn chết ở chỗ này, người ngoài sao lại biết được?

Thanh Tri hơi hơi ngẩn người, lập tức cả giận nói:

- Thanh Hải, ngươi nói lời này còn muốn mặt mũi không?

Nam tử tên là Thanh Hải cũng cả giận nói:

- Thanh Tri, ngươi đừng quên, ngươi là tộc nhân Tiên Linh Tộc, ngươi giúp một ngoại nhân như thế…

Nói đến đây, gã đột nhiên giật mình:

- Ngươi hẳn là ưa thích hắn?

Lời vừa nói ra, hết thảy tộc nhân Tiên Linh Tộc giữa sân đầu tiên là ngẩn người, lập tức nhìn hằm hằm Thanh Tri, ánh mắt kia, phảng phất như muốn ngàn đao bầm thây Thanh Tri

Thanh Tri nổi giận không thôi, nàng không nghĩ tới tộc nhân của mình vậy mà dùng loại phương thức thấp hèn này để công kích nàng, trong lúc nhất thời, nàng cũng không biết nên phản bác như thế nào

Mà Thanh Hải thì cười lạnh:

- Hoá ra vậy. Thanh Tri, ngươi vậy mà ưa thích một ngoại nhân, ngươi thật sự là tự cam đoạ lạc

- Ba!

Thanh Hải còn chưa có nói xong, một tiếng bạt tai thanh thúy đột nhiên vang dội, ngay sau đó, cả người Thanh Hải trực tiếp bay ra ngoài

Giữa sân, hết thảy tộc nhân Tiên Linh Tộc dồn dập nhìn về phía Diệp Quan

Người xuất thủ, chính là Diệp Quan

Diệp Quan thì nhìn về phía Đại trưởng lão cùng với Trí Sư, cười nói:

- Ta một mực chờ đợi, chờ hai vị đi ra ngăn lại cuộc nháo kịch này, nhưng hai vị giống như đều không có ý tứ này, đã như vậy, ta đây liền dùng ta phương thức của mình để giải quyết vấn đề

Trí Sư trầm giọng nói:

- Diệp công tử…

Diệp Quan đột nhiên cắt ngang Trí Sư:

- Im miệng

Trí Sư sửng sốt: "…"

Diệp Quan nhìn chằm chằm Trí Sư:

- Ta vẫn cảm thấy ngươi là một vị trí giả, nhưng hiện tại xem ra, ngươi cũng giống các tộc nhân Tiên Linh Tộc khác, ngu không ai bằng

vẻ mặt của Trí Sư lập tức trở nên có chút khó coi

Diệp Quan bỏ qua lão, lạnh lùng nhìn thoáng qua những tộc nhân Tiên Linh Tộc bốn phía, cười nhạo một tiếng:

- Đây là Tiên Linh Tộc? Tiên Linh Tộc không thua nổi? Thật sự là hài hước, hài hước

Đại trưởng lão trầm giọng nói:

- Diệp Quan, ngươi là đang vũ nhục Tiên Linh Tộc chúng ta sao?

Diệp Quan cầm kiếm phẫn nộ chỉ Đại trưởng lão:

- Tiên Linh Tộc các ngươi còn cần ta vũ nhục sao? Lão bất tử, ta hỏi ngươi, ta đơn đấu với vị Thánh Tử này của các ngươi, có phải công bằng quyết đấu hay không? Có phải thế không?

Đại trưởng lão gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Diệp công tử, chú ý lời nói của ngươi, bằng không…

Diệp Quan khẽ nở nụ cười:

- May mà ta lưu lại một tay

Nói xong, hắn mở lòng bàn tay ra, một quả cầu thủy tinh xuất hiện ở trong tay của hắn

Vân Đoan Ký Lục Nghi!

Diệp Quan nhìn chằm chằm Đại trưởng lão:

- Tất cả mọi chuyện mới vừa phát sinh, ta đều đã ghi chép lại, cầu này nếu truyền đi…

Đại trưởng lão híp hai mắt lại, trong ánh mắt lập tức có sát ý

Diệp Quan cười khẽ:

- Muốn giết ta?

Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Ta vẫn cho rằng ngươi là một người thông minh, xem ra, là ta nhìn lầm

Diệp Quan cười to nói:

- Ta cũng vẫn cho rằng cách cục của Tiên Linh Tộc không có thấp như vậy, hiện tại xem ra, ta cũng đã sai

Bình Luận (0)
Comment