CHƯƠNG 1767
Ý THỨC CHIẾN ĐẤU BẢN NĂNG
Mà ở bên trong phiến tinh không này, có một vị nữ tử mặc bào trắng cầm trường thương trong tay đứng đấy, người này, chính là An Nam Tĩnh
Nhìn thấy An Nam Tĩnh, Nhị Nha nheo mắt, yên lặng thu mứt quả vào, cũng không cà lơ phất phơ nữa, trở nên nghiêm chỉnh lại
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan không khỏi lắc đầu cười một tiếng
Nhị Nha sợ nhất vẫn là An tiền bối!
An Nam Tĩnh nhìn thoáng qua Diệp Quan, khẽ gật đầu:
- Có khả năng
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Đa tạ An tiền bối khen ngợi
An Nam Tĩnh đột nhiên nói:
- So đôi chiêu?
Diệp Quan trừng mắt nói:
- Chuyện này…
An Nam Tĩnh đột nhiên nói:
- Đừng có phí lời
Nói xong, cánh tay của nàng đột nhiên chấn động, một thanh trường thương hướng đâm thẳng đến Diệp Quan
Mau lẹ như điện!
Diệp Quan không dám khinh thường, ngay lập tức điểm về phía trước, một thanh kiếm ý phá không mà ra
Ầm!
Kiếm ý run lên kịch liệt, Diệp Quan trực tiếp bị đánh bay đến ngàn trượng có hơn, mà hắn vừa dừng lại một cái, một thanh kiếm ý đột nhiên giết ra từ trước mặt An Nam Tĩnh
An Nam Tĩnh thần sắc bình tĩnh, dường như đã sớm có đoán trước, hoành thương chặn lại
Ầm!
Kiếm ý bị đánh bay, nhưng sau một khắc, lại là một thanh kiếm ý giết ra từ sau lưng An Nam Tĩnh, vẻ mặt của An Nam Tĩnh vẫn như cũ không thay đổi, trở tay đâm một phát
Ầm!
Thanh kiếm ý sau lưng trực tiếp bị đánh bay!
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan ở xa xa ngây ngẩn cả người
Phòng thủ nhẹ nhàng như vậy?
Diệp Quan có chút khó có thể tin
Phải biết, trì hoãn nhất kiếm này của hắn, coi như là một số cường giả thần tính tám thành cũng đều khó mà phòng thủ!
Mà An tiền bối vậy mà phòng thủ nhẹ nhàng như vậy!
Quá không hợp thói thường!
An Nam Tĩnh thản nhiên liếc mắt nhìn Diệp Quan:
- Đây là kiếm kỹ mới sáng tạo?
Diệp Quan gật đầu
An Nam Tĩnh khẽ gật đầu:
- Miễn cưỡng có khả năng
Miễn cưỡng có khả năng!
Biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
An Nam Tĩnh bình tĩnh nói:
- Không phục sao?
Diệp Quan gật đầu:
- Muốn thử lại một lần nữa
Nghe được Diệp Quan, Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch một bên trực tiếp quay đầu, không đành lòng nhìn thẳng
An Nam Tĩnh thì nhướn lông mày lên:
- Tới
Diệp Quan đột nhiên hướng về phía trước bước ra một bước, trong nháy mắt, Vô Địch Kiếm Vực trực tiếp bao phủ An Nam Tĩnh, sau một khắc, vô số thanh kiếm ý giết ra từ bên trong Kiếm Vực
Thời Không Kiếm Vực!
Nhưng mà sau một khắc, theo An Nam Tĩnh đâm ra một thương, Thời Không Kiếm Vực của hắn trong nháy mắt vỡ nát ầm ầm
chẳng qua, ngay trong nháy mắt Kiếm Vực vỡ nát, ba thanh kiếm ý đột nhiên giết ra từ bốn phía An Nam Tĩnh
An Nam Tĩnh lộ ra thần sắc bình tĩnh, tay ngọc cầm thương vung lên
Phanh phanh phanh!
Ba thanh kiếm trực tiếp bị đánh bay!
Ở nơi xa, Diệp Quan cười khổ:
- Ta thua
Nhưng lúc này, An Nam Tĩnh cầm thương đâm về phía trước một cái
Ầm!
Một thanh kiếm ý còn chưa có giết ra từ bên trong thời không chính là trực tiếp bị chấn trở về
Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức động dung:
- An tiền bối, ngươi có thể cảm nhận được kiếm ta giấu ở bên trong thời không?
An Nam Tĩnh lắc đầu:
- Không cảm giác được, nhưng ta có thể cảm nhận được mối nguy
Diệp Quan sửng sốt
Lúc này, Tần Quan ở một bên chậm rãi đi tới:
- Là ý thức chiến đấu bản năng, chiến đấu mà An tiền bối đã trải qua, so với con ăn cơm còn nhiều hơn, bởi vậy, kiếm của con mặc dù quỷ dị, nhưng vẫn như cũ không thoát khỏi ý thức chiến đấu bản năng của nàng, cho nên, mong muốn đánh bại An tiền bối, cũng chỉ có thể dựa vào ngạnh thực lực, ví dụ như, uy lực kiếm kỹ của con lại đề thăng chừng trăm lần…
Nghe vậy, Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng
Lại đề thăng gấp trăm lần, ta ngay cả cường giả thần tính chín thành cũng đều có thể giết chết?
Nhìn Diệp Quan vẻ mặt bất đắc dĩ, Tần Quan mỉm cười, sau đó nói:
- Tuế Nguyệt trường hà cùng với Quan Huyền vũ trụ và Chân Vũ Trụ mẹ đều đã an bài tốt, dĩ nhiên, mong muốn thành lập một loại trật tự hoàn toàn mới, vẫn không thể nóng vội, chúng ta cần cân bằng lợi ích thế lực khắp nơi, bởi vậy, việc cấp bách của chúng ta là ổn định, trước tiên ổn định những vũ trụ thế lực chúng ta thống trị này, nói một cách đơn giản, chúng ta cần đặt vững nền tảng trước
Diệp Quan nhìn về phía Tần Quan:
- Mẹ muốn đi rồi?
Tần Quan khẽ gật đầu:
- Con đường tiếp theo, cuối cùng vẫn là phải do chính con đi mới được
Diệp Quan yên lặng
Tần Quan nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu Diệp Quan, đang muốn nói chuyện, Diệp Quan mỉm cười nói:
- Con có thể làm
Tần Quan cười nói:
- Mẹ tin tưởng con
Diệp Quan gật đầu:
- Con sẽ trở lại Quan Huyền vũ trụ một chuyến
Rời đi lâu như vậy, cũng đã đến lúc trở về nhìn một chút
Dù sao, cái chỗ kia mới là đại bản doanh của hắn, hơn nữa, đã rất lâu rất lâu không có gặp Nạp Lan Già