CHƯƠNG 1777
LẠI GẶP MẶT
Chẳng lẽ thực sự là thần tính mười thành?
Lâu Đắc Nguyệt tê người
Đúng lúc này, nam tử áo xanh một bên đột nhiên phất tay áo vung lên, trong nháy mắt, cỗ uy áp thần bí kia trong nháy mắt tan biến vô tung vô ảnh
Lâu Đắc Nguyệt cùng với Thanh Tri như được đặc xá, toàn thân buông lỏng
Hai nữ có chút khó có thể tin nhìn nam tử áo xanh cách đó không xa, trong lòng càng thêm chấn kinh
- Ồ?
Lúc này, trong cửa đá cổ lão kia, một thanh âm kinh ngạc đột nhiên truyền ra:
- Các hạ là?
Nam tử áo xanh thản nhiên liếc mắt nhìn cửa đá kia, cười nói:
- Vãn bối của ta đối với văn minh các ngươi có chút hiếu kỳ, cũng không có ác ý
Bên kia sau khi yên lặng một lát, nói:
- Không ngờ tới, hậu thế này lại còn có cường giả tuyệt thế như các hạ…thật sự là làm cho người ta khó có thể tin
Nam tử áo xanh cười ha ha một tiếng:
- Cũng may ngươi không phải rất yếu
Lâu Đắc Nguyệt: "…"
Bên kia lại trầm mặc một chút, sau đó nói:
- Không biết các hạ có phân phó gì?
Nam tử áo xanh cười cười, sau đó nói:
- Có muốn đánh một chầu không?
Bên kia nói:
- Ta không phải đối thủ của các hạ
Nam tử áo xanh nhếch miệng, có chút bất đắc dĩ, vốn định bộc lộ tài năng
Nam tử áo xanh quay đầu nhìn về phía Tần Quan:
- Ngươi đàm phán với đối phương đi
Tần Quan khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía màn sáng kia:
- Ta muốn tìm hiểu một thoáng văn minh của các hạ, nếu như có thể mà nói, chúng ta có thể tiến hành trao đổi văn minh, không biết ý của các hạ như thế nào
Bên kia trầm mặc
Trao đổi văn minh, nhất định phải xây dựng ở trên cơ sở hai văn minh đều không khác mấy, mà đối phương rõ ràng cảm nhận được, văn minh thời đại trước bây giờ này là có chút lạc hậu. Nhưng rất nhanh, bên kia lại nói:
- Tự nhiên là có khả năng
Mặc dù văn minh thời đại trước bây giờ có chút lạc hậu, nhưng thời đại trước này thế nhưng là có cường giả tuyệt thế, mặt mũi này làm sao cũng đều phải cho, nếu có thể giao hảo cùng với loại cường giả kinh khủng này, đối với văn minh bọn hắn mà nói, tuyệt đối không phải là chuyện xấu
Lúc này, một tấm lệnh bài chậm rãi bay ra từ bên trong màn sáng này, cùng lúc đó, thanh âm kia vang lên một lần nữa:
- Đây là Thỉnh Lệnh, Quy Giả văn minh chúng ta muốn mời các hạ đi đến văn minh chúng ta làm khách…hai bên tiến hành trao đổi thân thiện
Tần Quan không có cự tuyệt, thu hồi lệnh bài kia, sau đó nói:
- Đến lúc đó nhất định tới
Thanh âm kia nói:
- Chúng ta xin đợi các hạ
Nói xong, màn sáng kia bắt đầu dần dần trở nên mơ hồ
Lúc này, nam tử áo xanh đột nhiên xuất ra một bức tranh chân dung vứt vào bên trong màn sáng:
- Đây là chân dung cháu trai của ta, sau này nếu gặp được, xin hãy chiếu cố nó, nó rất tốt
Tần Quan: "…"
Ở bên kia màn sáng, âm thanh kia sau khi yên lặng một lát, nói:
- Được!
Rhanh âm rơi xuống, màn sáng biến mất hoàn toàn
Nam tử áo xanh cười cười, sau đó quay đầu nhìn về phía Tần Quan một bên, hơi do dự một chút, nói:
- Nha đầu, ngươi nếu là muốn tiếp xúc văn minh võ đạo càng cao hơn, ta liền có thể…
Tần Quan lại lắc đầu:
- Phải đi từng bước một
Nam tử áo xanh suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu:
- Xác thực
Tần Quan mỉm cười nói:
- Gặp Tiểu Quan một chút không?
Nam tử áo xanh cười nói:
- Dĩ nhiên
Dứt lời, nam tử phất tay áo vung lên, thời không nơi xa đột nhiên nứt ra, sau một khắc, một vị nam tử trực tiếp bị cưỡng ép đi ra
Vị nam tử này, dĩ nhiên là Diệp Quan
Diệp Quan thời khắc này lộ vẻ phát mộng, chuyện gì xảy ra? Mà khi thấy nam tử áo xanh, hắn đầu tiên là ngẩn người, lập tức hưng phấn nói:
- Ông nội
Nam tử áo xanh cười ha hả:
- Lại gặp mặt
Diệp Quan chạy đến trước mặt nam tử áo xanh, hắn cao hứng nói:
- Sao ông lại tới đây?
Nam tử áo xanh cười nói:
- Tới làm một ít chuyện
Diệp Quan rất cao hứng, bởi vì hắn không nghĩ tới ông nội vậy mà lại xuất hiện
Lúc này, An Nam Tĩnh đột nhiên xuất hiện ở một bên, nàng nhìn thoáng qua nam tử áo xanh, có chút bất mãn
Một tiếng không nói liền bắt người đi, thật sự là thô lỗ
Nhìn thấy ánh mắt của An Nam Tĩnh, nam tử áo xanh cười ha ha một tiếng, sau đó nói:
- Đi theo ta chứ?
An Nam Tĩnh vẫn lắc đầu
Nam tử áo xanh thấp giọng thở dài
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Để ta đi chơi với ông nội?
Nói thực ra, hắn vẫn rất muốn đi sóng với ông nội, dù sao, người ông này cũng không cứng nhắc, rất thú vị
Nam tử áo xanh lại là lắc đầu:
- Hiện tại không được, ta đang bận một ít chuyện, khi nào xong việc sẽ dẫn ngươi đi sóng
Diệp Quan có chút bất đắc dĩ:
- Vâng!