Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1781 - Chương 1781: Nhân Từ

Chương 1781: Nhân Từ Chương 1781: Nhân Từ

CHƯƠNG 1781

NHÂN TỪ

Dứt lời, gã mở lòng bàn tay ra, một tấm lệnh bài đột nhiên phóng lên tận trời, thẳng vào chỗ sâu nhất tinh không, lập tức hóa thành một ngọn hỏa diễm bùng cháy

Nhìn thấy một màn này, Thanh Tri một bên lộ ra thần sắc ảm đạm, im lặng không nói

Lâu Đắc Nguyệt thì khẽ lắc đầu, nàng hiện tại biết cái gì gọi là tự tìm chết rồi

Diệp Quan không có ngăn cản Thanh Cổ gọi người, bởi vì hắn cảm thấy đây là thời điểm triệt để kết thúc cùng với Tiên Linh tộc

Mà lúc này, Thanh Cổ còn thoi thóp và Thanh Nghiệp cũng chú ý tới nam tử áo xanh một bên, hai người nhíu mày, trong mắt tràn đầy nghi hoặc, bởi vì bọn hắn căn bản không cảm giác được nam tử áo xanh trước mắt này

Diệp Quan đột nhiên quay người đi đến trước mặt nam tử áo xanh, hắn mỉm cười:

- Ông nội, ta mới sáng tạo ra một chiêu kiếm kỹ, thỉnh ông chỉ điểm một chút

Nam tử áo xanh cười nói:

- Chính là chiêu ngươi mới thi triển vừa rồi?

Diệp Quan gật đầu:

- Đúng vậy, ông cảm thấy thế nào?

Nam tử áo xanh chân thành nói:

- Rất không tệ, so với ta năm đó, cũng chỉ kém một chút, ha ha…

Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng

Nam tử áo xanh cười nói:

- Đã rất tốt, về phần cải tiến, đánh thêm nhiều, giết nhiều người, tự nhiên cũng liền có thể tăng lên

Diệp Quan: "…"

Nam tử áo xanh đột nhiên nói:

- Nhị Nha, Tiểu Bạch, không ra gặp một chút?

Nghe được nam tử áo xanh, Nhị Nha ôm Tiểu Bạch xuất hiện ở giữa sân

Nhị Nha liếm liếm mứt quả:

- Dương ca!

Tiểu Bạch thì bay đến trên bờ vai nam tử áo xanh, đầu nhẹ nhàng cọ vào gương mặt nam tử áo xanh

Nam tử áo xanh cười ha ha một tiếng, sau đó nói:

- Bên này chơi rất vui?

Nhị Nha liền vội vàng gật đầu

Tiểu Bạch cũng vội vàng gật đầu

Nam tử áo xanh cười nói:

- Đi theo ta không?

Nhị Nha do dự một chút, sau đó nói:

- Cháu trai còn trẻ, còn cần người chiếu cố, ta cùng với Tiểu Bạch quyết định ở lại chiếu cố hắn

Tiểu Bạch cũng là vội vàng gật đầu, trảo nhỏ vung vẩy

Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng

Nam tử áo xanh khẽ cười:

- Tùy các ngươi

Nghe vậy, Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch lập tức mặt mày hớn hở, cao hứng không thôi

Cũng không phải nói các nàng không muốn đi theo nam tử áo xanh, mà là các nàng còn muốn chơi ở bên ngoài thêm một quãng thời gian

Nam tử áo xanh nhìn về phía Diệp Quan một bên, mỉm cười nói:

- Đã muốn sáng lập một loại trật tự hoàn toàn mới, liền chớ có quá mức nhân từ, bất luận hoàng đồ bá nghiệp gì, cũng đều là dùng máu tươi cùng với xương trắng đắp lên, nếu không diệt cỏ tận gốc, về sau tai hoạ vô tận

Diệp Quan trừng mắt nói:

- Ta còn nhân từ sao?

Nam tử áo xanh cười ha ha một tiếng, đột nhiên tịnh chỉ điểm trên bờ vai Diệp Quan

Oanh!

Trong nháy mắt, Phong Ma huyết mạch trong cơ thể Diệp Quan trực tiếp sôi trào lên, sát ý cùng với sát niệm mạnh mẽ trong nháy mắt tràn ngập đầu óc Diệp Quan

Mà lúc này, nam tử áo xanh lại tịnh chỉ nhẹ nhàng đè ép

Oanh!

Phong Ma huyết mạch kia trực tiếp khôi phục lại bình tĩnh

Rất phối hợp, rất biết điều

Dù sao, trước mắt thế nhưng đầu nguồn huyết mạch

Nam tử áo xanh khẽ lắc đầu:

- Lực lượng huyết mạch của ngươi vẫn là quá yếu, rõ ràng, ngươi giết quá ít người, sát niệm quá yếu, rất ít Phong Ma chân chính…tên tiểu tử ngươi vẫn là phải nỗ lực nhiều mới được!

biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ

Lúc này, An Nam Tĩnh ở một bên đột nhiên nói:

- Ngươi chớ có dạy tầm bậy, hắn không phải ngươi, bây giờ cũng không phải thời đại như ngươi

Nam tử áo xanh trợn trắng mắt, nhưng không có phản bác An Nam Tĩnh

Diệp Quan đột nhiên nói:

- Ông nội, lực lượng huyết mạch này chỉ có thể điên cuồng giết người mới có thể tăng lên sao?

Nam tử áo xanh cười nói:

- Đúng, sát niệm càng mạnh, lực lượng huyết mạch liền càng mạnh, lực lượng huyết mạch này của ngươi ngay cả cha ngươi cũng không sánh nổi, chẳng qua cũng bình thường, hoàn cảnh ngươi sinh trưởng khác biệt với ta, không có sát niệm mạnh như vậy, cũng là bình thường

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Chỉ có thể từ từ sẽ đến

Nam tử áo xanh cười cười, sau đó quay đầu nhìn về phía Thanh Cổ cách đó không xa, có chút bất mãn:

- Người ngươi gọi đâu? Làm sao còn chưa tới?

Thanh Cổ nhìn chằm chằm nam tử áo xanh:

- Ngươi là ai?

Nam tử áo xanh trước mắt này khiến cho gã có chút bất an

Nam tử áo xanh bình tĩnh nói:

- Ngươi không nghe thấy sao? Ta là ông nội của hắn!

Ông nội của Diệp Quan!

Thanh Cổ cau mày, gã nhìn thoáng qua Diệp Quan, Diệp Quan khẽ gật đầu, nghiêm mặt nói:

- Ông nội của ta!

Nam tử áo xanh cười ha ha một tiếng

Thanh Cổ gắt gao nhìn chằm chằm nam tử áo xanh:

- Ngươi có biết Tiên Linh tộc chúng ta?

Nam tử áo xanh lắc đầu:

- Nói thực ra, chưa từng nghe qua

vẻ mặt của Thanh Cổ có chút khó coi:

- Cho dù là Thần Nhất năm đó, cũng không dám khinh thị Tiên Linh tộc chúng ta!

Bình Luận (0)
Comment