CHƯƠNG 1801
TRÈO CAO!
Nạp Lan Già cười nói:
- Trước kia ta rất hay đến nơi này ăn mì
Lão giả vội cười nói:
- Thì ra là thế…
Nói xong, lão lui xuống
Nạp Lan Già nhìn bát mì nóng hổi trước mặt, trong mắt hiện lên gợn sóng:
- Trước đây, cha ta lo lắng cho sự an toàn của ta, bởi vậy hạn chế ta ra ngoài, mỗi một lần đều là ta vụng trộm chạy đến nơi này ăn mì…
Nói đến đây, nàng lắc đầu cười một tiếng:
- Khi đó tuổi nhỏ, không có quá nhiều phiền não, hạnh phúc cũng rất đơn giản, một bát mì đã đủ
Diệp Quan nói khẽ:
- Chúng ta tu luyện, càng ngày càng mạnh, sống càng ngày càng lâu, những thứ chúng ta từng quan tâm có thể ngày càng trở nên ít quan trọng hơn…cái giá của sự trưởng thành là không ngừng vứt bỏ những thứ chúng ta từng quan tâm
Nói đến đây, hắn quay đầu nhìn về phía Nạp Lan Già, nhẹ nhàng nói:
- Cho dù tương lai có thay đổi thế nào đi chăng nữa, tình yêu của ta dành cho ngươi sẽ không thay đổi
Tháp nhỏ:
- "…"
Nạp Lan Già liếc Diệp Quan một cái:
- Lẻo mép
Tuy nói như thế, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười xúc động lòng người
Diệp Quan cười ha ha một tiếng, sau đó bắt đầu ăn mì
Nạp Lan Già cũng động đũa, sau khi ăn hai miếng, nàng mỉm cười nói:
- Hương vị vẫn như cũ
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Tiểu Già, ta có một nghi vấn, đó chính là vào trước khi chúng ta đính hôn, ngươi vì sao không có cự tuyệt? Ta nhớ được lúc đó chúng ta cũng không biết nhau
Nạp Lan Già mỉm cười nói:
- Không phải lúc trước nhà chúng ta có mâu thuẫn với Lý gia sao? Lúc ấy Nạp Lan tộc thế yếu, bởi vậy, mong muốn tìm một viện trợ…
Diệp Quan nói:
- Cho nên chọn Diệp tộc?
Nạp Lan Già cười nói:
- Kỳ thật, vào lúc chọn Diệp tộc, cha ta đã từng bí mật điều tra ngươi rất lâu
Diệp Quan trừng mắt nói:
- Ta đã vượt qua sát hạch của bố vợ?
Nạp Lan Già gật đầu:
- Cha nói với ta, ngươi rất không tệ, mặc kệ là nhân phẩm hay là tiềm lực trong tương lai, đều rất tốt, dĩ nhiên, nếu như ta không đồng ý, ông ấy cũng sẽ không ép buộc ta
Diệp Quan cười nói:
- Ngươi vẫn đồng ý
Nạp Lan Già nói khẽ:
- Ta dù sao cũng phải làm gì đó cho gia tộc
Diệp Quan yên lặng
Nạp Lan Già lại nói:
- Sau này, ta bộc lộ thiên phú, được học viện nhìn trúng mà tu vi của ngươi không hiểu sao lại biến mất…sau đó liền phát sinh sự tình ngươi tới từ hôn
Nghĩ đến sự tình quá khứ, Diệp Quan cũng không khỏi nở nụ cười:
- Lúc ấy ta đi từ hôn, vốn cho rằng sẽ rất thuận lợi, nhưng không có nghĩ đến bị ngươi cự tuyệt, ta lúc trở về cũng đều ngẩn người
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Nạp Lan Già:
- Lúc ấy vì sao lại cự tuyệt?
Nạp Lan Già nói khẽ:
- Năm đó Nạp Lan gia chúng ta bởi vì thông gia với Diệp tộc mà tránh được một ít tai họa, phần nhân tình này, Nạp Lan gia chúng ta vẫn luôn ghi nhớ, sau này tu vi của ngươi tan biến, chính là điểm trũng trong nhân sinh, nếu như Nạp Lan gia chúng ta vì điều này mà hủy bỏ hôn ước với ngươi, như vậy cũng không khỏi quá không trượng nghĩa
Diệp Quan mỉm cười:
- Bất kể như thế nào, kết cục bây giờ là tốt
Nạp Lan gia nhìn về phía Diệp Quan, mỉm cười nói:
- Bây giờ xem ra, ta mới là người trèo cao
Trèo cao!
Trên thực tế, sau khi thân phận của Diệp Quan bị bại lộ, không biết có bao nhiêu thế lực đố kỵ và ghen tị với Nạp Lan tộc, bởi vì đây đúng là trèo cao
Nạp Lan tộc chẳng qua chỉ là một tiểu gia tộc ở địa phương nhỏ, nhưng vì cuộc hôn nhân này, trực tiếp trở thành siêu cấp đại tộc toàn vũ trụ
Mặc dù thực lực tổng thể của họ không có mạnh như vậy, thế nhưng, địa vị của họ lại không phải thế lực khác có thể so sánh
Dù sao, Nạp Lan Già bây giờ thế nhưng là Các chủ Tiên Bảo Các, còn nắm giữ Quan Huyền học viện
Nữ nhân quyền lực nhất toàn vũ trụ
Mà tất cả những điều này, cũng không phải là bởi vì Nạp Lan tộc mạnh mẽ và tốt như thế nào, chỉ là bởi vì gả vào nhà tốt
Nghe được Nạp Lan Già, Diệp Quan cười ha ha một tiếng, hắn nắm chặt tay Nạp Lan Già, ôn nhu nói:
- Có thể kết hôn với ngươi, là điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời Diệp Quan ta
Nạp Lan Già nhìn thoáng qua Diệp Quan, mỉm cười nói:
- Càng ngày càng lẻo mép
Diệp Quan cười ha ha một tiếng
Sau khi hai người ăn mì xong, thanh toán tiền, đang chuẩn bị đứng dậy rời đi, nhưng vào lúc này, mấy vị nam tử chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Quan cùng với Nạp Lan Già
Cầm đầu là một vị nam tử mặc áo bào trắng, cầm trong tay một chiếc quạt ngọc, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa
Giữa sân có người nhận ra thân phận người đến
- Công tử Lý gia Lý Thanh…
Ánh mắt của Lý Thanh một mực ở trên người Nạp Lan Già, y mỉm cười, ôm quyền:
- Vị cô nương này xưng hô như thế nào?