CHƯƠNG 1809
SINH THÊM MẤY ĐỨA
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Không có cách nào, bên ngoài còn có rất nhiều chuyện phải xử lý
Diệp Nam cười nói:
- Trước khi đi, có thể đi học viện nhìn một chút, rất nhiều người ở học viện thế nhưng là phi thường chờ mong nhìn thấy ngươi, nếu không phải viện trưởng ngăn cản, toàn bộ đệ tử Quan Huyền học viện chỉ sợ là đều sẽ tới Hoang Cổ Thành
Quan Huyền học viện!
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Ta nhất định sẽ đi xem
Đối với Quan Huyền học viện Nam Châu, hắn tự nhiên cũng là có hảo cảm, lúc trước Quan Huyền học viện Nam Châu thế nhưng đã giúp hắn không ít
Đáng giá nói chuyện chính là, bây giờ Nam Châu đã trở thành đệ nhất châu, còn ở phía trên Thanh Châu
Thanh Châu bởi vì chuyện năm đó bắt đầu xuống dốc, dĩ nhiên, Quan Huyền vũ trụ cũng không có tận lực chèn ép
Chủ yếu là An gia không còn rực rỡ như trước
Bởi vì thế hệ tuổi trẻ Thanh Châu trước kia sở dĩ mạnh, là bởi vì thế hệ tuổi trẻ An gia mạnh, An gia đại biểu cho Thanh Châu, mà bây giờ, An gia xuống dốc, Thanh Châu tự nhiên cũng là dần dần xuống dốc theo
Đối với chuyện này, Diệp Quan kỳ thật cũng là biết đến, bởi vì Nạp Lan Già trước đó đã đề cập với hắn chuyện này
An gia mặc dù không có bị diệt, thế nhưng bây giờ địa vị của bọn hắn cũng hơi có chút xấu hổ
rất nhiều thế lực bên trong Quan Huyền học viện đối bọn hắn, đó là tránh không kịp, đủ loại tài nguyên cùng với chỗ tốt trước kia, hiện tại không chỉ không có, còn bị người nhằm vào
Khi người ta gặp khó khăn, tự nhiên sẽ có nhiều người giẫm đạp lên
Đối với chuyện này, Diệp Quan cùng với Nạp Lan Già cũng đã ước định cẩn thận, sau khi chuyện bên Nam Châu kết thúc, bọn hắn quyết định cùng đi Thanh Châu một chuyến
Một là giải quyết một ít chuyện, hai là một lần nữa nhìn một chút địa phương cha già đã từng sinh sống
Lúc này, một vị trưởng lão đi đến cửa viện, lão hơi hơi thi lễ:
- Tiểu Quan, Tiểu Già mang theo một số người Nạp Lan tộc tới
Diệp Quan đứng dậy, cười nói:
- Nam tỷ, đi thôi
Nói xong, hắn cùng với Diệp Nam rời khỏi tiểu viện
Tại cửa Diệp Phủ
Nạp Lan Danh cùng với Nạp Lan Già mang theo một số người Nạp Lan tộc chậm rãi đi tới, mà ở phía Diệp tộc, tự nhiên là Diệp Khiếu cùng với Diệp Quan tự mình nghênh đón
Nạp Lan Già chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Khiếu, hơi hơi thi lễ:
- Lão gia tử mạnh khỏe
Diệp Khiếu cười ha ha một tiếng, sau đó nói:
- Chớ có đa lễ, đi, chúng ta đi vào
Một ngày này, Diệp phủ tổ chức một bữa tiệc lớn, mấy vạn người cùng tụ tập, không chỉ như thế, bởi vì sau này càng ngày càng nhiều người tới bên ngoài Diệp tộc xem, Diệp tộc lại mở rộng bữa tiệc, mở tiệc chiêu đãi người ngoài
Ban đêm
Diệp Quan cùng với Nạp Lan Già đi bộ trên đường phố, xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có hai người họ
Nạp Lan Già đột nhiên chủ động kéo tay Diệp Quan, mỉm cười nói:
- Ta hết sức ưa thích loại cảm giác trở về này, bởi vì đây mới giống như cuộc sống
Diệp Quan cũng gật đầu
Cuộc sống!
Ở trong khoảng thời gian trở lại Hoang Cổ Thành này, hắn cảm nhận được khí tức nhân gian, cuộc sống nên như thế, mà không phải tu luyện, một mực tu luyện
Nhiều khi, tu luyện chính là đang ma diệt nhân tính
Phải biết, đối với người tu hành, một người bế quan thường thường chính là mấy trăm năm, thậm chí mấy ngàn năm, sau khi hắn xuất quan, thế gian đã thương hải tang điền, những người từng ở bên cạnh còn lại được mấy người? Coi như còn, gặp nhau còn có thể như lúc trước sao?
Nạp Lan Già đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Cho tới nay, ta đều có chút bận tâm, lo lắng người về sau biến thành cuồng nhân tu luyện
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Sẽ không, thứ nhất, trong lòng ta, ngươi vĩnh viễn là trọng yếu nhất, thứ hai, ta tu luyện ở trong tháp, tu luyện bên trong tháp mười năm, bên ngoài một ngày, cho nên, sẽ không xuất hiện loại tình huống đó, ha ha
Nạp Lan Già khẽ gật đầu:
- Hi vọng trăm ngàn năm về sau, chúng ta vẫn như vậy
Diệp Quan gật đầu:
- Nhất định sẽ
Hai người tay nắm tay chậm rãi đi về phía nơi xa
Hai người cứ như vậy trò chuyện, trò chuyện quá khứ, trò chuyện hiện tại, trò chuyện tương lai
Mặc dù hai người đã thành hôn, nhưng đều là gặp nhau thì ít mà xa cách thì nhiều, rất ít khi cùng nhau trò chuyện như bây giờ
Khi nói về con cái, cả hai có chút bất đồng
Bởi vì truyền thống của Dương gia là nuôi thả, mà đối với chuyện này, Nạp Lan Già tự nhiên là không hy vọng hài tử bị nuôi thả
Người mẹ nào chịu được đứa con không ở bên mình từ thuở bé?
Diệp Quan cười nói:
- Ngươi không thích nuôi thả, vậy chúng ta liền không nuôi thả
Nạp Lan Già khẽ gật đầu:
- Chúng ta dạy dỗ thật tốt là được
Diệp Quan cười nói:
- Như vậy sinh thêm mấy đứa?