CHƯƠNG 1814
AN KHINH HÀN
Diệp Quan mỉm cười:
- Thế hệ tuổi trẻ chính là tương lai học viện, về sau trọng tâm của học viện ngoại trừ mở rộng ra bên ngoài, còn cần coi trọng học viên trẻ tuổi nhiều hơn
Triệu Tố khẽ gật đầu, không dám tiếp câu nói này
Nạp Lan Già nắm chặt tay Diệp Quan, sau đó nói:
- Sau khi trở về, ta sẽ xử lý
Diệp Quan nhìn về phía Nạp Lan Già, mỉm cười nói:
- Vất vả rồi
Nạp Lan Già lắc đầu:
- Người một nhà, đừng nói những thứ này
Diệp Quan cười cười, sau đó quay đầu nhìn phía dưới, lúc này, đã có học viên không chống đỡ nổi, bắt đầu ngã xuống
Rất nhanh, càng ngày càng nhiều học viên ngã xuống
Mà Diệp Quan thì bị ba người hấp dẫn ánh mắt
Hai vị nam tử cùng với một nữ tử
Ba người này từ lúc bắt đầu đứng đến bây giờ, không hề bị cỗ uy áp kia ảnh hưởng chút nào
Lúc này, Triệu Tố ở bên cạnh Diệp Quan đột nhiên nói:
- Vị thiếu niên mặc áo bào trắng kia, là học viên thượng giới chúng ta Lý Vũ, là học viên ưu tú nhất của chúng ta lần này
Mà Tống Phu ở một bên đột nhiên nói:
- Thiếu niên mặc áo bào đen kia tên là Nam Phong… Là thiên tài ưu tú nhất Quan Huyền học viện Nam Châu chúng ta…là người Nam gia
Diệp Quan nhìn về phía Tống Phu:
- Nam gia?
Nạp Lan Già đột nhiên nói:
- Nam Huyền
Nam Huyền!
Diệp Quan bừng tỉnh đại ngộ, lúc trước hắn khi vừa tới Quan Huyền học viện Nam Châu, đã từng trải qua một trận sinh tử đại chiến với Nam Huyền
Ngoài ra, hắn còn nhớ rõ một nữ nhân, chính là Nam Thanh Càng lúc trước muốn giết hắn cùng với Nạp Lan Già kia, nữ nhân kia cũng là người Nam gia
Diệp Quan nhìn về phía thiếu niên áo bào đen kia, nói:
- Y là người Nam gia?
Tống Phu khẽ gật đầu, sau đó trộm nhìn thoáng qua Diệp Quan, trong lòng vẫn còn có chút lo lắng
Trong khoảng thời gian này lão sở dĩ không có mang thiếu niên này gặp Diệp Quan, cũng là bởi vì nguyên nhân này
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Lúc trước sau khi Nam Huyền chết, Nam gia đã làm gì?
Tống Phu vội nói:
- Nam gia lập tức phái người đi tới Diệp tộc nói xin lỗi, giải thích một chút hiểu lầm…
Diệp Quan mỉm cười:
- Tống viện trưởng chớ có lo lắng, ta không phải người có thù tất báo, sự tình năm đó đã qua đi, ta há lại sẽ truy cứu?
Trong lòng Tống Phu lập tức thở dài một hơi, bởi vì Nam Phong này xác thực là một nhân tài, hơn nữa, phẩm hạnh cũng rất tốt
Lúc này, ánh mắt của Diệp Quan rơi xuống trên người nữ tử kia, nữ tử mặc một bộ trường bào màu trắng, hai tay chắp sau lưng, bên hông buộc một sợi dây lụa màu đen, tóc dài được cuộn lại bằng một chiếc trâm cài tóc bằng gỗ, phần đuôi buông thõng như đuôi ngựa, thoạt nhìn rất sạch sẽ và tươi tắn
Diệp Quan nói:
- Vị cô nương này là?
Tống Phu cùng với Triệu Tố đều trầm mặc
Diệp Quan liếc mắt nhìn hai người, hơi nghi hoặc một chút
Triệu Tố do dự một chút, sau đó nói:
- An gia, An Khinh Hàn
Diệp Quan sửng sốt:
- An gia Thanh Châu
Triệu Tố gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan lập tức hứng thú, hắn nhìn về phía An Khinh Hàn, An Khinh Hàn hai mắt khép hờ, uy áp rơi ở trên người nàng không có có bất kỳ tác dụng gì
Triệu Tố cùng với Tống Phu thì trộm nhìn thoáng qua vẻ mặt của Diệp Quan, lúc này, Diệp Quan cười nói:
- Hai vị viện trưởng, ta ở trong lòng các ngươi chính là người hẹp hòi như vậy sao?
Động tác nhỏ của hai người tự nhiên là không gạt được hắn, thực lực của hắn bây giờ, đó đã không phải là hai người có thể tưởng tượng
Triệu Tố cười khổ:
- Tự nhiên không phải
Diệp Quan cười nói:
- An gia và ta xác thực từng phát sinh rất nhiều sự tình không vui, nhưng bọn hắn đã nhận trừng phạt, hơn nữa, những chuyện này cùng với những vãn bối An gia này cũng không có quan hệ gì, ta há lại sẽ gây phiền toái cho bọn tiểu bối này?
Nói xong, hắn nhìn An Khinh Hàn phía dưới, lại nói:
- Nàng là đại biểu cho thế hệ tuổi trẻ An gia thế hệ này?
Triệu Tố gật đầu:
- Vị An cô nương này vô cùng không đơn giản…nàng hiện tại đã là đệ nhất nhân thế hệ tuổi trẻ Thanh Châu, về phần đến cùng có bao nhiêu yêu nghiệt, chúng ta cũng không biết, chẳng qua lần thi đấu này, hẳn là có thể đủ để cho nàng hiển lộ ra thực lực chân chính
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Ta cũng có chút mong đợi
Nói đến đây, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía vùng trời Vân Thành, lúc này vùng trời Vân Thành có mấy trăm đám mây xoay tròn
Rõ ràng, mấy trăm châu đều có thể nhìn thấy tình cảnh nơi đây. Như năm đó, thu hoạch được hạng nhất, như vậy không chỉ giành mặt mũi cho mình, càng là giành mặt mũi cho học viện của chính mình cùng với toàn bộ châu
Diệp Quan nhìn về phía Tống Phu:
- Nam Phong có lòng tin đối với bản thân không?
Tống Phu cười nói:
- Có!
Bởi vì duyên cớ Diệp Quan, bây giờ tài nguyên Nam Châu lấy được chính là tốt nhất toàn bộ châu, mà Nam Phong thì là Nam Châu toàn lực bồi dưỡng, mục tiêu chính là vì hạng nhất