Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1817 - Chương 1817: Trọng Thưởng

Chương 1817: Trọng Thưởng Chương 1817: Trọng Thưởng

CHƯƠNG 1817

TRỌNG THƯỞNG

An Khinh Hàn nhìn Diệp Quan, không nói gì

Vẻ mặt của nàng mặc dù rất bình tĩnh, nhưng hai tay cũng trong bất tri bất giác nắm chặt lại. Nàng tự nhiên cũng biết sự tình ở giữa Diệp Quan cùng với An gia, chẳng qua lúc kia nàng còn nhỏ, hơn nữa, nàng thuộc về nhánh phụ, bởi vậy, đối với rất nhiều chuyện gia tộc đều không có tư cách tham dự. Nàng chỉ biết là, sau lần kia, địa vị của An gia rớt xuống ngàn trượng, mọi thứ cũng thay đổi

Lúc này, Diệp Quan đột nhiên cười nói:

- Chúc mừng

Chúc mừng?

Nghe được Diệp Quan, vô số người Thanh Châu nhất thời thở phào nhẹ nhõm

Bàn tay nắm chặt của An Khinh Hàn cũng từ từ nới lỏng

Diệp Quan nhìn về phía mọi người sau lưng An Khinh Hàn:

- Còn có ai khiêu chiến An cô nương không?

Mọi người yên lặng

Còn đánh cái gì?

Thấy không có ai đi ra khiêu chiến, Diệp Quan khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía An Khinh Hàn, hắn mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn trữ vật chậm rãi bay đến trước mặt An Khinh Hàn, vào lúc nhìn thấy đồ vật trong nhẫn trữ vật, tất cả mọi người không bình tĩnh được

Tổ Mạch!

Lại là một đầu Tổ Mạch!

Đám người Triệu Tố khó có thể tin nhìn Diệp Quan, đây không khỏi cũng quá hào phóng đi?

An Khinh Hàn cũng là có chút chấn kinh, nàng không nghĩ tới vị viện trưởng trước mắt này vậy mà cho nàng một đầu Tổ Mạch!

Bây giờ An gia vẫn tương đối nghèo, bởi vì sau sự kiện năm đó, sản nghiệp An gia cơ bản đều thu hẹp lại, sinh hoạt rất kham khổ, tộc nhân càng là sống có chút nơm nớp lo sợ, bởi vì Diệp Quan hiện tại đã là viện trưởng

Bọn họ đều đang sợ, sợ Diệp Quan trả thù An gia!

Mà người bên ngoài cũng sợ điểm này, nên không dám hợp tác thân cận với An gia

Bởi vậy, cuộc sống của An gia những năm này cũng không được tốt

Mà vào giờ khắc này, Diệp Quan làm như thế, không thể nghi ngờ là đang nói cho thế nhân, những gì đã xảy ra trong quá khứ đã kết thúc

Đây là một thái độ của Diệp Quan!

Vào thời điểm này, vô số thế lực đã âm thầm chuẩn bị lôi kéo An gia

Một vị Võ Thần mới!

Còn không đáng lôi kéo sao?

Hơn nữa, Diệp Quan cũng không có ý tứ trách An gia

An Khinh Hàn nhìn chiếc nhẫn trữ vật trước mặt, nhất thời có chút không biết làm sao

Tổ Mạch, đây chính là thứ thuộc về trong truyền thuyết

Ngay cả Tổ Nguyên đối với nàng mà nói, cũng đều là tồn tại không thể cầu, chớ nói chi là Tổ Mạch

Lúc này, Diệp Quan đột nhiên cười nói:

- Ngại ít?

An Khinh Hàn vội vàng lắc đầu:

- Không…không phải…

Nhìn nữ tử có chút bối rối trước mắt, Diệp Quan lập tức nở nụ cười, vẫn là người trẻ tuổi! Lúc trước trấn định, nhiều ít vẫn là có chút ngụy trang. Đương nhiên, có thể làm được dạng này, đã là vô cùng ưu tú

Lúc này, Nạp Lan Già cũng đi tới, nàng mở lòng bàn tay ra, một đạo quyển trục chậm rãi bay tới trước mặt An Khinh Hàn:

- Đây là võ điển, do người Võ Các nghiên cứu ra được, hẳn là có trợ giúp đối với ngươi

An Khinh Hàn vội nói:

- Chuyện này…

Diệp Quan đột nhiên cười nói:

- Chúng ta đang muốn đi An gia nhìn một chút, ngươi có thể mang bọn ta đi không?

An Khinh Hàn trực tiếp ngây ngẩn cả người

Đi An gia?

Nghe được Diệp Quan, An Khinh Hàn tràn đầy vẻ nghi hoặc

Diệp Quan cười nói:

- Có thể chứ?

An Khinh Hàn do dự một chút, sau đó nói:

- Viện trưởng, ngài đi An gia là?

Diệp Quan cười cười, sau đó nói:

- Chính là đi xem một chút

An Khinh Hàn khẽ gật đầu:

- Được

Sau đó, Triệu Tố bắt đầu trao giải cho An Khinh Hàn

ban thưởng hạng nhất lần này vẫn là vô cùng phong phú, không chỉ có công pháp tu luyện, còn có Linh bảo, dĩ nhiên, so sánh với ban thưởng của Diệp Quan cùng với Nạp Lan Già, vậy liền hoàn toàn không đáng giá nhắc tới

Diệp Quan thì đi tới trước mặt Nam Phong, Nam Phong thần sắc ảm đạm, thần tình thất lạc không che giấu chút nào

Diệp Quan mỉm cười:

- Thắng thua nhất thời không quan trọng, con đường phía trước còn dài, chớ có vì chuyện này mà đánh mất tinh thần chiến đấu

Nam Phong nhìn về phía Diệp Quan, hai tay nắm chặt:

- Ta đã làm cho viện trưởng cùng với Nam Châu thất vọng

Diệp Quan lắc đầu:

- Ta không có thất vọng, nhớ kỹ, thua nhất thời cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là thua không nổi, bị người quang minh chính đại đánh bại, không có gì phải mất mặt, hiểu chưa?

Nam Phong khẽ gật đầu:

- Hiểu rõ, Nam Châu chúng ta, thắng được, cũng thua được

Diệp Quan cười nói:

- Như vậy là được rồi

Nam Phong nhìn Diệp Quan:

- Viện trưởng, ta sẽ dựa vào thực lực của mình thi vào tổng viện

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Chờ mong ngươi tới tổng viện

Tổng viện!

Hắn biết, cơ hồ mộng tưởng cuối cùng của hết thảy học viên đều là thi vào tổng viện, nơi đó mới thật sự là đại võ đài, bởi vì ở nơi đó, ngươi không chỉ có thể thấy thiên tài yêu nghiệt đỉnh cấp đến từ Quan Huyền vũ trụ, còn có thể thấy siêu cấp thiên tài bên ngoài Quan Huyền vũ trụ

Bình Luận (0)
Comment