CHƯƠNG 1850
KHÔNG NÊN ĐÁNH CHẾT
Vẫn là không có đấu lại Tiểu Bạch!
Tiểu Bạch vươn trảo chộp chiếc vòng tay kia, sau đó không biết bỏ vào nơi nào
Diệp Quan vội nói:
- Tiểu Bạch, thứ mới vừa rồi là gì?
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau đó vung vẩy trảo nhỏ một hồi
Diệp Quan vội nói:
- Tháp Gia, giải thích một chút
Tháp nhỏ nói:
- Nàng nói nàng cũng không biết
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
Đúng lúc này, một thanh âm truyền đến từ một bên:
- Là Thời Gian Thủ Hoàn
Diệp Quan quay đầu nhìn lại, người nói chuyện chính là Thần Kỳ
Thanh Đại cùng với Thanh Tri cũng cùng đi qua
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Thời Gian Thủ Hoàn?
Thần Kỳ trầm giọng nói:
- Đây là một kiện siêu cấp thần vật Sâm Lâm văn minh để lại lúc trước, tên là Thời Gian Thủ Hoàn, nó có thể khiến cho thời gian trong một khu vực cấp tốc trôi qua, một khi thi triển ra, người có thực lực yếu kém, sẽ trực tiếp quy thiên tại chỗ
Vẻ mặt của Diệp Quan có chút ngưng trọng, đối với tuổi thọ trôi qua vừa rồi, hắn hiện tại vẫn còn sợ hãi
Xác thực khủng bố!
Thần Kỳ đột nhiên nhìn về phía Tiểu Bạch:
- Ngươi thật lợi hại, lại có thể hàng phục Thời Gian Thủ Hoàn
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau đó nhếch miệng cười một tiếng
Thanh Đại ở một bên vội vàng giới thiệu:
- Nàng là Linh Tổ, hơn nữa, còn không phải Linh Tổ bình thường
Tiên Linh tộc đã trải qua nhiều năm như vậy, không phải là chưa từng thấy qua Linh Tổ, nhưng loại Linh Tổ giống như Tiểu Bạch, nàng chính là lần đầu tiên nhìn thấy
Năng lực của đầu Linh Tổ này, cũng có chút quá nghịch thiên
- Linh Tổ!
Thần Kỳ bừng tỉnh đại ngộ:
- Ta từng đọc giới thiệu về ngươi ở trong sách, không nghĩ tới ngươi lại lợi hại như vậy…
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau đó vung trảo nhỏ, một cây mứt quả xuất hiện ở trong móng vuốt của nàng, nàng đưa mứt quả cho Thần Kỳ, nhưng rất nhanh, nàng giống như lại có chút không nỡ, thế là lại vội vàng thu vào, sau đó đổi thành một đầu Tổ Mạch
Nhìn thấy một màn này, biểu lộ của Diệp Quan trực tiếp cứng đờ
Ở bên trong thế giới của Tiểu Bạch, Tổ Mạch không có trân quý bằng mứt quả…
Chỉ có bằng hữu tốt nhất, mới đáng giá cho nàng đưa mứt quả
Nhìn Tiểu Bạch đưa Tổ Mạch tới, Thần Kỳ cười cười:
- Không cần
Tiểu Bạch mỉm cười, sau đó bỏ Tổ Mạch vào trong tay Thần Kỳ
Thần Kỳ nhoẻn miệng cười, thừa cơ sờ móng vuốt nhỏ của Tiểu Bạch
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Thần Kỳ cô nương, có thể nói một chút về Thời Gian Thủ Hoàn này không?
Thần Kỳ khẽ gật đầu:
- Kỳ thật, ta biết cũng không nhiều, ta chỉ biết là, nó là Sâm Lâm văn minh để lại, cũng là bảo vật tốt nhất trong Đạo Cổ Thành trước mắt, vị Triệu thành chủ bên ngoài kia sở dĩ đi đến thần tính chín thành, chính là dựa vào sự trợ giúp của nó, chẳng qua, những năm gần đây, gã một mực không thể khiến cho Thời Gian Thủ Hoàn này nhận chủ, bởi vậy, chỉ có thể cúng bái nó…
Diệp Quan nói khẽ:
- Thời gian…
Lúc ông nội rời đi, từng nói với hắn, hắn sau này có khả năng phát triển hướng phương diện thời gian này
Mà rõ ràng, Sâm Lâm văn minh đã bắt đầu thăm dò thời gian
Thần Kỳ lại nói:
- Đây là bảo vật trân quý nhất của Triệu thành chủ, gã sẽ tìm ngươi liều mạng
Diệp Quan cười ha ha một tiếng:
- Gã đánh không lại Nhị Nha!
Thực lực của Triệu thành chủ mặc dù cũng là thần tính chín thành, nhưng xem ra đến bây giờ, chứa nước vẫn có chút lớn
Thần Kỳ đột nhiên nói:
- Sâm Lâm văn minh sắp trở về
Diệp Quan nói:
- Lúc nào?
Thần Kỳ lắc đầu:
- Thời gian cụ thể không biết, ta chỉ biết là sắp rồi
Diệp Quan nói:
- Vậy ngươi có biết bọn hắn sao lại trở về không?
Thần Kỳ lắc đầu một lần nữa:
- Không biết
Diệp Quan yên lặng
Thần Kỳ nói:
- Chẳng qua, vị Triệu thành chủ kia hẳn là biết một ít gì đó
Diệp Quan nói:
- Như vậy không thể để cho Nhị Nha giết gã…
Nói xong, hắn mang theo mọi người quay người rời đi
Về phần Thời Gian Thủ Hoàn ở trong ngực Tiểu Bạch kia, hắn mặc dù cũng có chút muốn, nhưng cũng không thể lừa dối Tiểu Bạch
Nếu nàng nguyện ý cho, vậy dĩ nhiên tốt, nếu như không cho, hắn cũng không thể lừa dối
Mọi người vừa đi ra bên ngoài, liền thấy Nhị Nha đang hành hung Triệu thành chủ
Triệu thành chủ ở dưới tay Nhị Nha cơ hồ không có sức hoàn thủ
Nghiền ép toàn diện!
Nhìn thấy một màn này, trong mắt Thanh Đại lóe lên một vệt phức tạp, chín thành thần tính trong mắt thế nhân, đã là tồn tại trần nhà, nhưng ở trong mắt vài người, lại như sâu kiến
Mà tỷ tỷ mình cả một đời đều đang theo đuổi cảnh giới này…
Đây cũng không thể nói là sai, chỉ có thể nói, mỗi người đều có truy cầu của mỗi người, nhưng theo Thanh Đại, hành động của tỷ tỷ mình vẫn là có chút ngu xuẩn
Đây cơ hồ là bỏ rơi chồng và con gái
Lúc này, Diệp Quan đột nhiên nói:
- Nhị Nha, đánh cho gã tàn phế là được rồi, không nên đánh chết