Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1862 - Chương 1862: Thiên Hành Hỏa

Chương 1862: Thiên Hành Hỏa Chương 1862: Thiên Hành Hỏa

CHƯƠNG 1862

THIÊN HÀNH HỎA

Thần Kỳ ở một bên cũng phát hiện ra Thanh Huyền kiếm bất phàm, vẻ mặt dần dần trở nên ngưng trọng

Sau một lúc lâu, Đạo Cổ Thụ đột nhiên nói:

- Ta ngược lại thật ra đã đánh giá thấp ngươi cùng với Quan Huyền văn minh các ngươi

Nói xong, nàng nhìn thoáng qua Tiểu Bạch một bên, trong mắt có một vệt thất vọng

Nàng tự nhiên hiểu rõ nam tử trước mắt này cho nàng xem kiếm là có ý gì, người ta chính là muốn nói cho nàng, người ta có được thần vật như thế, trừ phi mình có thể xuất ra thần vật còn tốt hơn so với thanh kiếm này, bằng không, người ta làm sao có thể để ý?

Mà không có Linh Tổ này trợ giúp, nàng mong muốn triệt để khôi phục, thật sự vô cùng khó khăn

Diệp Quan đột nhiên nói:

- Đạo Cổ cô nương, ta cảm thấy ở giữa chúng ta có khả năng hợp tác

Đạo Cổ Thụ nhìn về phía Diệp Quan:

- Hợp tác?

Diệp Quan gật đầu:

- Bởi vì chúng ta có cùng chung một địch nhân

Đạo Cổ Thụ nói:

- Hợp tác thế nào?

Diệp Quan cười nói:

- Ta trợ giúp ngươi chữa thương, đến lúc đó chúng ta cùng nhau đối kháng Sâm Lâm văn minh, không chỉ như thế, hai bên chúng ta còn có khả năng tiến hành trao đổi văn minh

Trao đổi văn minh!

Đạo Cổ Thụ vốn muốn cự tuyệt, bởi vì chỉ có hai nền văn minh đều vô cùng hữu hảo, hơn nữa thực lực tương đương, mới có thể tiến hành trao đổi văn minh, cùng nhau chia sẻ võ đạo cùng với khoa học kỹ thuật, nhưng Quan Huyền văn minh trước mắt… chẳng qua nàng rất nhanh nghĩ đến một kiếm lúc trước kia, nếu như người kia là Quan Huyền văn minh, như vậy Quan Huyền văn minh này là văn minh cao hơn Quy Yên văn minh

Nghĩ đến đây, Đạo Cổ Thụ khẽ gật đầu:

- Được

Diệp Quan nói:

- Có thể nói một chút Sâm Lâm văn minh cho chúng ta không? Ta hiện tại đối với nền văn minh này vẫn là không có chút hiểu rõ nào

Đạo Cổ Thụ nói:

- Võ đạo cùng với khoa học kỹ thuật của bọn hắn đều là học hỏi từ ta, có thể nói, bọn hắn miễn cưỡng được cho là văn minh cấp ba, thực lực tiên tổ văn minh bọn hắn hẳn là thần tính mười thành. Còn hiện tại có cao hơn hay không, ta cũng không biết

Diệp Quan lập tức có chút hiếu kỳ:

- Đạo Cổ cô nương, Quy Yên văn minh các ngươi thời kì đỉnh phong, có cường giả vượt qua mười thành thần tính không?

Đạo Cổ Thụ lắc đầu:

- Không có, chẳng qua, chúng ta có chín vị cường giả đỉnh cấp mười thành thần tính

Chín vị mười thành thần tính!

Nghe vậy, Diệp Quan cùng với Thần Kỳ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều có chút chấn kinh

Không thể không nói, chuyện này rất khủng bố

Đạo Cổ Thụ lại nói:

- Ngoài ra, chúng ta còn có rất nhiều thần vật, uy lực của một số thần vật, tương đương với cường giả thần tính mười thành…

Thần Kỳ nói:

- Thiên Hành văn minh có cường giả vượt qua thần tính mười thành không?

Đạo Cổ Thụ lắc đầu:

- Không biết

Diệp Quan sửng sốt:

- Không biết? Các ngươi cùng với bọn hắn không phải từng đại chiến sao?

Đạo Cổ Thụ sau khi yên lặng một lát, nói:

- Căn bản không có đại chiến, chỉ có đơn phương nghiền ép, hơn nữa, bọn hắn từ đầu đến cuối đều không có lộ mặt

Diệp Quan ngạc nhiên:

- Không có lộ mặt?

Đạo Cổ Thụ gật đầu:

- Đúng vậy

Diệp Quan trầm giọng nói:

- Vậy các ngươi là bị đánh bại như thế nào?

Đạo Cổ Thụ trầm giọng nói:

- Một ngọn lửa

Diệp Quan híp hai mắt lại:

- Một ngọn lửa?

Đạo Cổ nhẹ gật đầu, giống như nhớ lại quá khứ, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi:

- Chúng ta gọi nó là Thiên Hành hỏa, khi ngọn lửa đó đến văn minh vũ trụ của chúng ta, Quy Yên văn minh chúng ta liền bị hủy diệt, mà tại lúc ấy, những cường giả đỉnh cấp của chúng ta ở trước mặt ngọn lửa kia, thậm chí ngay cả sức hoàn thủ cũng đều không có, mạnh mẽ bị xóa đi…

Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, nói:

- Vũ trụ thật nguy hiểm!

Đạo Cổ Thụ khẽ gật đầu:

- Tại một khắc cuối cùng, chúng ta mới hiểu được Quy Yên văn minh chúng ta là nhỏ bé bực nào, nhưng đã chậm

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Quan:

- Nếu như các ngươi đang thăm dò bên ngoài vũ trụ, ta kiến nghị các ngươi đừng có làm như thế, bởi vì nếu như gặp được nền văn minh khác càng cường đại hơn, chuyện đó đối với các ngươi mà nói, chính là một thảm hoạ

Diệp Quan gật đầu:

- Ta hiểu rõ, việc này đến lúc đó ta sẽ thương lượng với mẹ ta một chút, để cho nàng vào lúc thăm dò văn minh sau này, tận lực mang theo cha ta…

Đạo Cổ Thụ nói:

- Cha ngươi rất mạnh sao?

Diệp Quan cười nói:

- Mạnh hơn ta một chút!

Đạo Cổ Thụ lắc đầu:

- Vậy thì xong

Diệp Quan: "…"

Thần Kỳ ở một bên cười nói:

- Diệp công tử kỳ thật cũng không yếu

Đạo Cổ Thụ nhìn thoáng qua Diệp Quan:

- Phải xem ngươi so sánh với ai, đặt ở chỗ này, hắn tự nhiên không phải rất yếu, nhưng nếu như so với Sâm Lâm văn minh cùng với văn minh khác, ngươi nói hắn yếu hay là không yếu? Ngược lại ở trong mắt của ta, hắn yếu như gà vậy…

Bình Luận (0)
Comment