Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1891 - Chương 1891: Đi Đi

Chương 1891: Đi Đi Chương 1891: Đi Đi

CHƯƠNG 1891

ĐI ĐI

Oanh!

Trong chớp nhoáng này, Diệp Quan chỉ cảm thấy một mảnh ánh sáng trắng chói mắt, thân thể của hắn phảng phất như sắp bị cái gì đó nghiền nát, trong lòng của hắn giật mình, vội vàng phóng xuất ra kiếm ý của mình bảo vệ thân thể của chính mình

Cứ như vậy kéo dài không biết bao lâu, Diệp Quan cảm giác mình ngừng lại, hắn chậm rãi mở hai mắt ra, đập vào mắt là một mảnh tinh vực không biết, bốn phía sao trời sáng chói, còn có từng tòa đại điện đứng sừng sững

Diệp Quan dùng sức lắc đầu, cỗ cảm giác trầm trọng trong đầu cái kia lập tức tiêu tan rất nhiều, hắn quay đầu đánh giá bốn phía, hắn vào giờ phút ở sâu trong một mảnh tinh vực không biết, ở chung quanh hắn lơ lửng từng tòa đại điện lầu cao

Sâm Lâm văn minh!

Nơi này chính là di tích Sâm Lâm văn minh

Đúng lúc này, một vị nam tử đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan cách đó không xa, nam tử có chút đề phòng nhìn Diệp Quan:

- Ngươi là ai?

Diệp Quan nhìn thoáng qua nam tử, sau đó hỏi:

- Ngươi là người Sâm Lâm văn minh?

Nam tử nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Ngươi là ai, tại sao lại truyền tống tới từ truyền tống trận của chúng ta…

Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Ta là người Sâm Lâm văn minh

Nam tử sửng sốt:

- Ngươi…người một nhà?

Diệp Quan gật đầu:

- Ừm

Nam tử vội nói:

- Ngươi lần này tới là mang theo tin tức sao? Chúng ta có thể trở về hay không?

Diệp Quan liếc mắt đánh giá nam tử, hắn phát hiện ra, cảnh giới của nam tử cũng không cao, chỉ có Nhân Đạo cảnh, ngoại trừ nam tử, hắn còn cảm nhận được rất nhiều khí tức khác, nhưng đều rất yếu

Rõ ràng, những người này là bị Sâm Lâm văn minh để lại đây

Nhìn vẻ mặt kỳ vọng của nam tử, Diệp Quan có chút hiếu kỳ:

- Các ngươi không muốn ở lại chỗ này sao?

Nam tử lập tức lắc đầu:

- Nơi này quá nguy hiểm…bởi vì người Tu La văn minh lúc nào cũng sẽ có thể đến, chúng ta sở dĩ ở lại nơi này, là để giải quyết một số công việc, mà bây giờ, chúng ta đã giải quyết xong, nhưng chúng ta liên hệ bên kia, lại chậm chạp không có đạt được đáp lại…

Thì ra là thế!

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Các ngươi đều có thể trở về

Nam tử lập tức mừng rỡ:

- Thật sao?

Diệp Quan gật đầu

Nam tử vội vàng xoay người vọt tới chỗ sâu đại điện nơi xa, chỉ chốc lát, nam tử mang theo mấy vạn người xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan

Trên mặt tất cả mọi người đều là vẻ hưng phấn

Cuối cùng cũng có thể đi về!

Diệp Quan nhìn thoáng qua những người giữa sân này, những người này so sánh với những tộc nhân Sâm Lâm văn minh trở về đó, thực lực kém hơn rất rất nhiều, có thể nói, những người trước mắt này chính là người tầng dưới chót Sâm Lâm văn minh

Nhìn thấy một màn này, trong lòng Diệp Quan không khỏi hơi xúc động. Một khi phát sinh chiến tranh hoặc là có tai hoạ, bị ném bỏ trước hết nhất vĩnh viễn là người tầng dưới chót

Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, tiến hành liên hệ với Tiểu Ái, để Tiểu Ái ở bên kia khởi động trận pháp một lần nữa

Nhìn thấy trận pháp khởi động, những người Sâm Lâm văn minh giữa sân đó đều là hưng phấn hoan hô, có người càng là ôm nhau mà khóc

Bọn họ vốn dĩ không ôm hy vọng!

Dù sao cũng đều là người trưởng thành rồi, bọn họ rất rõ ràng, lúc trước đám người Nguyên Tổ rời đi để bọn họ ở lại nơi này, rõ ràng là không định mang bọn họ đi

Bởi vậy, trong khoảng thời gian này, bọn họ chính là vô cùng tuyệt vọng

Cũng may là, trong khoảng thời gian này, người Tu La văn minh cũng không có tới, bằng không, tất cả mọi người đều phải chết

Diệp Quan nhìn về phía nam tử cầm đầu:

- Sau khi trở về, đi tìm Minh Quân, gã sẽ an bài các ngươi

Nam tử vội vàng cung kính nói:

- Hiểu rõ

Diệp Quan gật đầu:

- Đi đi thôi!

Nam tử một lần nữa cung kính thi lễ đối với Diệp Quan, sau đó mang theo đám người Sâm Lâm văn minh lục tục ngo ngoe tiến vào bên trong truyền tống trận

Sau khi tiến vào truyền tống trận, nam tử cầm đầu kia lập tức như thả được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm một hơi

Ở bên cạnh y, một lão giả trầm giọng nói:

- Cổ Dã trưởng lão, ngươi làm sao vậy?

Nam tử tên là Cổ Dã quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó trầm giọng nói:

- Hắn không phải là người Sâm Lâm văn minh

Lão giả sửng sốt

Cổ Dã nói khẽ:

- Những người trở về, có thể đã xảy ra chuyện

Lão giả ngạc nhiên:

- Chuyện này…

Cổ Dã lắc đầu:

- Bất kể như thế nào, hắn đối với chúng ta giống như không có địch ý, cho nên, trở về trước xem một chút!

Sau khi tất cả mọi người rời đi, Diệp Quan lấy ra quyển trục Minh Quân cho hắn, quyển trục vừa mở ra, chính là trực tiếp hóa thành một vệt ánh vàng chui vào giữa trán Diệp Quan

Rất nhanh, trong thức hải Diệp Quan xuất hiện một hình ảnh

Sau một lúc lâu, Diệp Quan mở hai mắt ra, hắn quay đầu nhìn lên, liền muốn rời đi, nhưng ngay lúc này, tinh hà nơi xa đột nhiên rung động kịch liệt

Bình Luận (0)
Comment