CHƯƠNG 1986
SỢ CÁI GÌ?
Nhất Niệm nhìn thoáng qua Tín Du:
- Ngươi đừng có lôi kéo ta
Tín Du: "…"
Diệp Quan: "…"
Nhất Niệm không nói gì nữa, nàng nhìn về phía màn sáng nơi xa kia, mà Diệp Quan đang định nói gì, người thần bí kia đột nhiên cười nói:
- Chư vị có biết đây là yêu thú gì không?
Phía dưới, mọi người đều là lắc đầu liên tục
Bọn hắn chưa bao giờ thấy qua yêu thú khổng lồ như thế
Người thần bí cười nói:
- Đây gọi là Tinh Không Thôn Phệ Thú, lấy thôn phệ sao trời mà sống, có được thực lực hủy diệt vũ trụ, mà nó năm đó bị Thuật Giả văn minh chúng ta bắt, sau đó trở thành thú canh cổng của Thuật Giả văn minh chúng ta
Thú canh cổng!
Lời vừa nói ra, mọi người giữa sân đều là mặt mũi tràn đầy kinh hãi
Yêu thú khủng bố như thế, cũng chỉ là giữ cửa cho Thuật Giả văn minh này?
Không hợp thói thường!
Diệp Quan nhìn thoáng qua đầu yêu thú kia, sau đó nói trong lòng:
- Tháp Gia, về sau nhờ cha ta bắt cho ta một đầu yêu thú như vậy, ta cảm thấy ta cần một đầu sủng vật
Tháp nhỏ nói:
- Ngươi có thể nhờ cha ngươi bắt Nhị Nha tới, để cho nàng làm sủng vật của ngươi
Diệp Quan mặt đen lại:
- Ngươi là muốn ta làm sủng vật cho nàng thì có!
Để Nhị Nha làm sủng vật?
Vậy thì thật sự điên rồi
Cha già ngày xưa cũng chỉ dám lừa dối Nhị Nha một thoáng, nào dám có loại suy nghĩ này
Tháp nhỏ nói:
- Yêu thú này mặc dù mạnh, nhưng khẳng định đánh không lại Nhị Nha, có Nhị Nha, ngươi còn muốn yêu thú nào?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Cũng đúng
Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan đột nhiên nói:
- Tháp Gia, Nhị Nha hiện tại là coi mình là người, hay là yêu thú?
Tháp nhỏ nói:
- Vào thời điểm nàng phạm sai lầm, ở trước mặt An chủ mẫu, nàng sẽ coi mình là người, vào thời điểm nàng muốn làm chuyện xấu, liền sẽ xem mình là yêu thú, bởi vì người cần phải giảng đạo lý, mà yêu thú thì không cần. Mà nàng ở trước mặt ngươi, thì coi mình là tổ tông
Diệp Quan: "…"
Tháp nhỏ nói:
- Còn có, Nhị Nha là sẽ ăn người, là ăn thật, không phải nói đùa
Diệp Quan: "…"
Lúc này, người thần bí kia lại nói:
- Cho các ngươi nhìn một thứ còn lợi hại hơn
Nói xong, tay phải lão nhẹ nhàng đè ép xuống, tình cảnh bên trong màn sáng kia đột nhiên biến ảo một hồi, ngay sau đó, một gốc cổ thụ xuất hiện ở trong ánh mắt mọi người, gốc cổ thụ kia sừng sững trong tinh không, nhánh cây vươn ra mấy vạn trượng, trên cây còn kết một số trái cây, những trái này toàn thân hiện ra màu tím, quanh thân còn vòng quanh từng tia lưu quang
Mà ở trên đỉnh cổ thủ, lơ lửng một chữ thần bí, hình dáng chữ quái dị, nửa đen nửa đỏ, cứ như vậy trôi nổi ở trên đỉnh cổ thụ, xoay chầm chậm
Mọi người mặt mũi tràn đầy nghi hoặc cùng với tò mò
Người thần bí cười nói:
- Cây này là chữ cổ kia biến ảo mà thành, là Thuật Giả văn minh chúng ta năm đó thu hoạch được ở bên trong một chỗ di tích văn minh cổ lão, cũng chính bởi vì có chữ này trợ giúp, Thuật Giả văn minh chúng ta mới có thể tiến vào giai đoạn phát triển phi tốc, bởi vì cây này có được công năng cải biến thể chất cùng với huyết mạch, chỉ cần phục dụng một khỏa trái cây, huyết mạch cùng với thể chất liền có thể trong nháy mắt đạt được cải biến, bởi vậy, chúng ta gọi đó là Tiên đạo quả, ăn vào có thể chứng tiên đắc đạo!
Phía dưới, có người đột nhiên nói:
- Có còn không?
Nghe được câu này, nụ cười của người thần bí dần dần tan biến, tay phải lão nhẹ nhàng đè ép, trong nháy mắt, tình cảnh bên trong màn sáng kia đột nhiên phát sinh biến ảo một hồi, đồng thời bắt đầu run rẩy kịch liệt
Mọi người mặt mũi tràn đầy nghi hoặc
Đúng lúc này, màn sáng kia dần dần khôi phục như thường, mà lúc này, trên vùng trời vô số kiến trúc kia, một đóa hỏa diễm chậm rãi nhẹ nhàng rớt xuống
Lúc nhìn thấy ngọn lửa này, Diệp Quan lập tức sửng sốt
Thiên Hành hỏa!
Lúc này, người thần bí kia đột nhiên gằn giọng nói:
- Thiên Hành văn minh chó má… thứ chó đẻ…
Người thần bí chửi mắng một chầu, mắng vô cùng khó nghe…
Nghe được người thần bí chửi mắng một hồi, chúng người đưa mắt nhìn nhau, đều là hơi nghi hoặc một chút, đây là làm sao đột nhiên mắng?
Sau lưng người thần bí, một cỗ quan tài máu trong đó đột nhiên vang lên một thanh âm:
- Nói cẩn thận
Người thần bí điềm nhiên nói:
- Sợ cái gì? Ngược lại Thiên Hành văn minh cũng không nghe được, đánh không lại bọn hắn, còn không thể cho ta chửi đỡ nghiện sao?
Phía dưới, Nhất Niệm lẳng lặng nhìn người thần bí, mứt quả cũng không liếm
Rất nhanh, mọi người liền biết người thần bí tại sao lại mắng
Bên trong màn sáng, theo đóa Thiên Hành hỏa kia chậm rãi rơi xuống, toàn bộ Thuật Giả văn minh bắt đầu hòa tan
Mà trong lúc này, vô số đạo thần quang phóng lên tận trời từ bên trong Thuật Giả văn minh, đánh về phía đoá Thiên Hành hỏa kia, nhưng mà, những thần quang kia còn chưa tới gần Thiên Hành hỏa chính là đã bị đốt cháy thành hư vô