CHƯƠNG 1993
TA TIN NGƯƠI
Tiên Đạo Thụ!
vẻ mặt của Tín Du cùng với Đại Tông đều là trầm xuống, ở trong bí cảnh kia, bọn hắn từng nghe người thần bí kia giới thiệu qua gốc Tiên Đạo Thụ kia
Mà chữ cổ kia có thể bảo lưu lại ở dưới Thiên Hành hỏa, thứ này thật không đơn giản
Đại Tông liền nói ngay:
- Phải ngăn cản bọn hắn
Tín Du cũng gật đầu:
- Chúng ta bây giờ không thể ngồi chờ chết, nhất định phải chủ động xuất kích
Đại Tông trực tiếp đứng dậy:
- Ngày mai, đến ngày mai, hai quân chúng ta hội tụ, nhất quyết sinh tử với bọn hắn
Thái A Thiên gật đầu:
- Không thành vấn đề
Đại Tông ôm quyền đối với Tín Du cùng với Thái A Thiên:
- Ngày mai gặp
Nói xong, gã lại liếc mắt nhìn Diệp Quan, cười nói:
- Diệp huynh, ngày mai gặp
Diệp Quan gật đầu:
- Ngày mai gặp
Đại Tông cùng với Đại Kình mang theo mọi người quay người rời đi
Tín Du nhìn về phía Thái A Thiên:
- Thiên tộc trưởng, chuẩn bị một chút
Thái A Thiên gật đầu, sau đó quay người rời đi
Rất nhanh, bên trong Tu La văn minh, từng cỗ khí tức mạnh mẽ phóng lên tận trời
Tín Du nhìn về phía Diệp Quan trước mặt, sau đó cười nói:
- Diệp công tử kỳ thật không quá muốn lẫn vào vũng nước đục này?
Diệp Quan lắc đầu:
- Như ta vừa nói, Thuật Giả văn minh sau khi hủy diệt các ngươi, cũng sẽ không bỏ qua cho Quan Huyền văn minh chúng ta, bởi vậy, cho dù ta hiện tại không ra tay, về sau khẳng định cũng sẽ ra tay, nếu như thế, vậy vì sao hiện tại không kết minh cùng với các ngươi, không đúng, chúng ta bây giờ đã là đồng minh
Tín Du mỉm cười:
- Diệp công tử, ta có một chuyện tương đối tò mò, ngươi có thể giải hoặc cho ta không?
Diệp Quan trừng mắt nói:
- Có khả năng không hỏi sao?
Tín Du lúc này lắc đầu:
- Không được, ta phải hỏi
Diệp Quan có chút bất đắc dĩ:
- Vậy ngươi hỏi đi
Tín Du nói:
- Người chế tạo thanh kiếm kia của ngươi, chính là cô cô ngươi, thực lực của nàng… rốt cuộc mạnh cỡ nào? Ngươi có khả năng vụng trộm nói cho ta biết, ta tuyệt đối không nói cho người khác biết, thật sự
Diệp Quan yên lặng
Tín Du nhìn chằm chằm Diệp Quan, mặt mũi tràn đầy chờ mong
Diệp Quan cười nói:
- Muốn nghe nói thật hay là nói dối?
Tín Du nói:
- Đương nhiên là nói thật
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Thuật Giả văn minh thời kì đỉnh phong… bọn hắn hẳn là không tiếp nổi một kiếm của cô cô ta
Tín Du sửng sốt
Diệp Quan cười cười, không nói gì nữa, quay người rời đi
Lúc này, Tín Du đột nhiên nói:
- Ta tin ngươi
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Tín Du, Tín Du cười nói:
- Thật sự
Diệp Quan cười ha ha một tiếng, không nói gì nữa
…
Bởi vì ngày mai sẽ đại quyết chiến, bởi vậy, Tu La văn minh tại thời khắc này trực tiếp tổng động viên, vô số bế cường giả quan sớm xuất quan, cường giả ở bên ngoài cũng là đều bị triệu hồi, bên trong toàn bộ Tu La văn minh, từng cỗ khí tức mạnh mẽ không ngừng xuất hiện
Mà Thái A Thiên cùng với Tín Du cũng lưu lại một tay, ở dưới sự an bài của bọn hắn, một số người trẻ tuổi bị bọn hắn bí mật mang đến Quan Huyền vũ trụ
Cũng không phải nói không tin Diệp Quan, chủ yếu là vì văn minh truyền thừa, bọn hắn không thể không chuẩn bị chu đáo
Cho dù Tu La văn minh chiến bại trong trận chiến này, Tu La văn minh cũng có thể tiếp tục truyền thừa
Một đêm này đối với Tu La văn minh mà nói, nhất định là một đêm không ngủ
Mà Diệp Quan thì mang theo Nhất Niệm đi tới mảnh tinh thần hải bọn hắn đã từng tới kia, nơi này tràn đầy sao trời, phong cảnh vẫn như cũ
Chẳng qua khác biệt so với lần trước chính là, hiện tại nơi này vô cùng quạnh quẽ, người đặc biệt ít
Diệp Quan mang theo Nhất Niệm đi đến trước một gốc tinh không không cổ thụ ngồi xuống, lần này, hắn không định nướng gà, mà là nướng dê nguyên con
Nhất Niệm ngồi chồm hổm ở bên cạnh Diệp Quan, liếm láp mứt quả, hai mắt nhìn chằm chằm dê nướng nguyên con trước mặt, nước miếng nhịn không được chảy ra
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan cười ha ha một tiếng, hắn phát hiện ra, Nhất Niệm này so với Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch còn tham ăn hơn
Nhất Niệm nói khẽ:
- Ta trước kia chưa bao giờ nếm qua đồ ăn ngon như thế
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Nhất Niệm:
- Ngươi trước kia đều không ăn đồ vật?
Nhất Niệm gật đầu
Diệp Quan có chút không hiểu:
- Vì sao?
Nhất Niệm lắc đầu:
- Ngược lại từ lúc ban đầu chính là như vậy
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Nhất Niệm, cha mẹ ngươi đâu?
Nhất Niệm lắc đầu một lần nữa:
- Không có cha mẹ
Diệp Quan nói:
- Ngươi là cô nhi?
Nhất Niệm liếm liếm mứt quả, sau đó nói:
- Không có cha mẹ
Diệp Quan sửng sốt:
- Ý của ngươi là, ngươi từ nhỏ đã không có cha mẹ… ý ta là…ngươi…
Nhất Niệm mỉm cười nói:
- Chúng ta khác biệt với các ngươi, người ở chỗ chúng ta không phải sinh ra