CHƯƠNG 1995
NGÀY MAI GỌI AI
Diệp Quan nói:
- Các ngươi là trở về từ bên ngoài?
Cao Càn gật đầu:
- Tu La văn minh chuẩn bị khai chiến với Thuật Giả văn minh, người ở bên ngoài đều phải trở về. Văn minh vũ trụ cấp bốn…
Lâm Tiên ở bên cạnh Cao Càn đột nhiên ngừng lại, trong mắt nàng lóe lên một vệt lo lắng.
Cao Càn bắt lấy tay nàng, mỉm cười nói:
- Không có gì, nếu có thể thắng, chúng ta liền cùng đi du lịch chư thiên vạn giới, sau đó tìm một nơi an tĩnh dưỡng lão; nếu như thua, vậy chúng ta liền chết cùng nhau. Nếu không cùng sống được, vậy cùng chết, ta cũng có thể tiếp nhận, ha ha!
Lâm Tiên nhìn Cao Càn một cái, trong đôi mắt đẹp tràn đầy nhu tình
Diệp Quan nhìn thoáng qua hai người, thực lực của hai người kỳ thật cũng không thấp, đặc biệt là Cao Càn, lại là thần tính tám thành
Một vị Kiếm Tu thần tính tám thành, chiến lực khẳng định là không tầm thường
Cao Càn đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Diệp huynh giống như cũng là Kiếm Tu
Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Làm sao ngươi biết?
Hắn cũng không có mang kiếm
Cao Càn nói:
- Cảm nhận được
Diệp Quan cười nói:
- Đúng vậy!
Cao Càn đột nhiên nói:
- Diệp huynh là thần tính ba thành?
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
Cao Càn mỉm cười, sau đó mở lòng bàn tay ra, một thanh kiếm xuất hiện ở trong tay của y, kiếm dài ba thước, rộng hai ngón tay, toàn thân hiện ra màu xanh nhạt, trên thân kiếm còn vẽ một đạo phù lục thần bí
Cao Càn đưa kiếm trong tay cho Diệp Quan, mỉm cười nói:
- Diệp huynh, quen biết vốn là có duyên, huống chi vợ chồng ta còn ăn thịt dê của ngươi, kiếm này tên U Tuyền, là năm đó ta ngẫu nhiên đoạt được tại một chỗ bí cảnh, tặng ngươi
Nói xong, y buông tay phải ra, thanh kiếm kia trực tiếp bay đến trước mặt Diệp Quan
Diệp Quan vội nói:
- Cao huynh, không cần như thế
Nói xong, hắn nắm chặt kiếm, liền muốn trả lại Cao Càn, mà lúc này, thanh U Tuyền kiếm trong tay hắn này đột nhiên run lẩy bẩy, phát ra đạo đạo tiếng kiếm reo trầm thấp. Nhìn thấy một màn này, Cao Càn cười ha hả:
- Diệp huynh, xem ra này kiếm hữu duyên với ngươi đấy
Diệp Quan còn muốn nói điều gì, mà thanh kiếm kia thì gắt gao quấn lấy hắn…
Cao Càn lôi kéo nữ tử bên cạnh đứng lên, y xé một cái đùi dê đưa cho nữ tử bên cạnh, sau đó nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Diệp huynh, hi vọng chúng ta lần này đều có thể sống sót
Nói xong, y lôi kéo nữ tử bên cạnh quay người rời đi
Nhìn thấy hai người rời đi, Diệp Quan mỉm cười, hắn nhìn về phía U Tuyền kiếm trong tay, U Tuyền kiếm hơi hơi rung động, hết sức hưng phấn
Diệp Quan cười cười, sau đó nói:
- Xác thực hữu duyên
Dứt lời, hắn trực tiếp bỏ kiếm vào trong thức hải của chính mình, sau đó dùng Vô Địch kiếm ý ôn dưỡng
Lúc này, Nhất Niệm bên cạnh Diệp Quan đột nhiên nói:
- Bọn họ là vợ chồng?
Diệp Quan gật đầu
Nhất Niệm cắn một miếng thịt dê, sau đó nói:
- Vợ chồng là có thể cùng nhau sinh con sao?
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Không sai biệt lắm
Nhất Niệm nói:
- Ở chỗ chúng ta, muốn lấy ra hài tử từ trong trái cây, phải dùng linh khí cùng với thần hồn của mình không ngừng ôn dưỡng, ở chỗ các ngươi sinh con, cần phải làm những gì?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Rèn luyện thân thể, bồi bổ, còn có rửa chân
Nhất Niệm quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, kinh ngạc:
- Rửa chân?
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
Nhất Niệm không hiểu:
- Vì sao?
Diệp Quan nói:
- Có nhiều chỗ rửa chân, cũng không phải rửa chân thật, mà là rửa…
Nói đến đây, hắn đột nhiên ngừng lại
Nhất Niệm còn muốn hỏi cái gì, Diệp Quan liền vội vàng đưa cái đùi dê cuối cùng cho Nhất Niệm:
- Không nên hỏi, mau ăn đi
Nhất Niệm: "…"
Không bao lâu, Nhất Niệm một người liền ăn sạch sành sanh con dê, mà nàng vẫn còn có chút chưa thỏa mãn
Diệp Quan nằm trên mặt đất, chắp hai tay sau ót, hắn ngẩng đầu nhìn mảnh sao trời sáng chói kia, nói khẽ:
- Tháp Gia, ngày mai ta gọi cô cô, hay là gọi ông nội?
Tháp nhỏ nói:
- Vẫn là gọi ông nội ngươi đi! Cô cô ngươi gần đây thoạt nhìn có chút không đúng
Diệp Quan hỏi:
- Ngươi nói xem, cô cô tại sao lại biến thành váy máu rồi? Chẳng lẽ là cãi nhau cùng với cha già? Nhưng ta cảm thấy không nên
Tháp nhỏ cũng nói:
- Hẳn là rất không có khả năng, cô cô ngươi không có khả năng tức giận cha ngươi, ta cảm thấy… cô cô ngươi hẳn là muốn giết người
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Không phải là muốn giết ông nội cùng với Đại bá đó chứ?
Tháp nhỏ nói:
- Khó nói
Diệp Quan nhất thời tê người
Lúc này, Nhất Niệm cũng nằm ở bên cạnh Diệp Quan, nàng lấy ra một cây mứt quả từ trong ngực, nhẹ nhàng liếm liếm, sau đó nói:
- Người có thể ăn sao?
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Nhất Niệm, đầu óc ông ông
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Nàng nếu ở cùng với Nhị Nha, vậy cũng quá nguy hiểm