CHƯƠNG 2016
NGU XUẨN!
Sậu Nguyên mở lòng bàn tay ra, ở trong lòng bàn tay của gã, xuất hiện một chút lôi điện thật nhỏ, gã trầm giọng nói:
- Đây là kiếp lôi Vũ Trụ Kiếp
Diệp Quan nhíu mày:
- Tổ chức thần bí kia?
Sậu Nguyên khẽ gật đầu:
- Hẳn là lúc trước chúng ta cứu những người kia, bị tổ chức thần bí kia phát hiện ra
Diệp Quan yên lặng, hắn không nghĩ tới, vậy mà gặp tổ chức thần bí kia
trong mắt Sậu Nguyên nhiều thêm một vệt lo lắng:
- Thực lực của đối phương không tầm thường, chúng ta phải cẩn thận một chút
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Các ngươi thủ hộ giúp ta một thoáng, ta đi gặp những người kia
Nói xong, hắn trực tiếp trở về bên trong Tháp nhỏ
Ở một chỗ bờ sông, chừng một trăm người liền đứng bên cạnh một tảng đá, cầm đầu là nữ tử mặc quần áo màu lam nhạt kia, nàng là trẻ tuổi nhất giữa sân, thế nhưng, cũng là có thực lực mạnh nhất trong mọi người giữa sân
Đúng lúc này, Diệp Quan đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người. Nhìn thấy Diệp Quan, thần sắc của chúng người đều có chút đề phòng. Nữ tử cầm đầu do dự một chút, sau đó nói:
- Tiền bối, Thương Vận văn minh chúng ta…
Diệp Quan khẽ lắc đầu:
- Đã huỷ diệt
Vẻ mặt của nữ tử ảm đạm trong nháy mắt, hơi hơi cúi đầu, thân thể run rẩy
Sắc mặt của mọi người còn lại cũng là tái nhợt trong nháy mắt
Đúng lúc này, một vị thiếu niên đột nhiên đi ra, căm tức nhìn Diệp Quan, hai mắt màu đỏ tươi:
- Ngươi có thần vật này, rõ ràng có khả năng cứu tất cả mọi người văn minh chúng ta, vì sao thấy chết không cứu? Vì sao!!
Nói xong, y trực tiếp phóng xuất ra một cỗ khí thế cường đại bao phủ Diệp Quan
Diệp Quan nhìn nam tử kia, ánh mắt dần dần băng lãnh
Mà đúng lúc này, nữ tử mặc quần áo màu lam nhạt cầm đầu kia đột nhiên hướng phía trước bước ra một bước, sau đó đột nhiên tát thiếu niên kia
Ba!
Một tiếng bạt tai vang vọng
Thiếu niên trong nháy mắt bay đến mấy trăm trượng có hơn, cuối cùng đập ầm ầm rơi vào trên một tảng đá lớn, thân thể trực tiếp nổ tung ra, máu thịt bắn tung toé
Mọi người sửng sốt
Nữ tử đột nhiên cách không một túm, trực tiếp thu linh hồn thiếu niên kia tới trước mặt, sau đó không đợi thiếu niên phản ứng lại, trực tiếp đè ép linh hồn y quỳ xuống, không chỉ như thế, chính nàng cũng "bịch" một tiếng quỳ gối trước mặt Diệp Quan
Mọi người mặt mũi tràn đầy nghi hoặc
Nữ tử đột nhiên đột nhiên quay đầu căm tức nhìn mọi người:
- Quỳ xuống!
Quỳ xuống!
Tiếng như lôi minh
Mọi người bị tiếng hét của nữ tử làm cho run rẩy, nhìn thấy mắt nữ tử chứa sát ý, mọi người không dám nói thêm cái gì, dồn dập quỳ xuống
Nữ tử quay người cúi đầu thật sâu đối với Diệp Quan:
- Thật xin lỗi, y tuổi trẻ không hiểu chuyện, mạo phạm ngài, muốn chém giết muốn róc thịt, ngài tùy ý
Diệp Quan chằm chằm nữ tử trước mắt, không nói gì
Một cỗ lực áp bách vô hình bao phủ mọi người
Cảnh giới của Diệp Quan mặc dù không có cao bằng mọi người giữa sân, thế nhưng, trên người hắn lại tự có một cỗ uy thế, giống như núi trầm trọng bức nhân
Nữ tử cầm đầu bái sát trên đất, không nhìn thấy thần sắc của nàng
chẳng qua, trong số những người sau lưng nữ tử, có rất nhiều người thần sắc lại không che giấu không phục cùng với khó chịu chút nào, chỉ chẳng qua kiêng kỵ thực lực cường đại của nữ tử, bọn hắn cũng không dám phản kháng
Diệp Quan đột nhiên cười cười, sau đó xoay người một cái, dời tất cả mọi người ra khỏi Tháp nhỏ
Bên trong tinh không, đám người nữ tử sau khi bị dời ra ngoài vẫn là quỳ như cũ
Diệp Quan nhìn nữ tử trước mắt, bình tĩnh nói:
- Ta sở dĩ cứu các ngươi, là bởi vì kính trọng vị đao tu kia, tăng thêm ta thu nhẫn trữ vật của đối phương, bởi vậy, hai bên chúng ta xem như không thiếu nợ lẫn nhau, đi đi thôi
Nữ tử đang quỳ chậm rãi nhắm hai mắt lại, nàng hít vào một hơi thật sâu, sau đó một lần nữa cúi đầu đối với Diệp Quan:
- Còn mời công tử lưu lại tính danh, chúng ta…
Diệp Quan trực tiếp cắt ngang nữ tử:
- Không cần như thế
Nói xong, hắn quay người nhìn về phía đám người Sậu Nguyên:
- Chúng ta đi thôi
Đám người Sậu Nguyên lúc này tiến vào bên trong Tháp nhỏ, thân hình Diệp Quan run lên, trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở tại chỗ
Theo đám người Diệp Quan rời đi, sau lưng nữ tử, một vị nam tử áo trắng đột nhiên nói:
- Nam Kiều, hắn thu nhiều nhẫn trữ vật của Thương Vận văn minh chúng ta như vậy, nói cho cùng vẫn là hắn kiếm lời, chúng ta…
- Ngu xuẩn!
Nữ tử đột nhiên quay người gầm thét, một cỗ uy áp cường đại trong nháy mắt trấn áp nam tử kia ở tại chỗ
Sắc mặt của mọi người đều biến đổi, có vài người càng là mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, không biết nữ tử vì sao phẫn nộ như vậy
Nữ tử lạnh lùng nhìn thoáng qua nam tử áo trắng bị nàng trấn áp ở tại chỗ cùng với thiếu niên chỉ còn lại có linh hồn kia