CHƯƠNG 2024
LẠI THẤT BẠI?
Nghe vậy, Diệp Kình lập tức hứng thú, vội hỏi:
- Đi nơi nào?
Chủ nhân Đại Đạo bút mở lòng bàn tay ra, sau đó nhẹ nhàng quét qua, dưới chân Diệp Kình đột nhiên xuất hiện một toà truyền tống trận, còn chưa đợi Diệp Kình phản ứng lại, cả người y chính là trực tiếp tan biến ở trong truyền tống trận
Sau khi Diệp Kình tan biến, ở bên cạnh chủ nhân Đại Đạo bút, một vị nam tử chậm rãi đi ra
Nam tử mặc một chiếc áo khoác bằng da thú, tóc dài xõa vai, cầm một chai rượu thuỷ tinh trong tay
Người tới chính là Vô Biên Chủ
Vô Biên Chủ ực mạnh một hớp rượu, sau đó nói:
- Tổ chức thần bí kia bắt đầu muốn xuất thủ
Chủ nhân Đại Đạo bút nói khẽ:
- Trong dự liệu
Vô Biên Chủ nhìn chủ nhân Đại Đạo bút, chủ nhân Đại Đạo bút cười nói:
- Ác Đạo Chân Vũ Trụ bị trấn áp nhiều lần như vậy, không chỉ thực lực của bản thân ả vô cùng khinh khủng, tiềm lực cũng là vô cùng khinh khủng, bọn hắn không có khả năng từ bỏ ả. Bởi vậy, bọn hắn khẳng định sẽ nghĩ hết biện pháp tới cứu ả, phóng thích Vũ Trụ Kiếp
Vô Biên Chủ hỏi:
- Ngươi tính thế nào?
Chủ nhân Đại Đạo bút bình tĩnh nói:
- Nhìn
Vô Biên Chủ cau mày
Chủ nhân Đại Đạo bút nói khẽ:
- Chỉ có thể nhìn
Vô Biên Chủ trầm giọng nói:
- Diệp Kình đứa nhỏ này còn không tệ
Chủ nhân Đại Đạo bút cười khẽ:
- Ngươi sợ ta lợi dụng y?
Vô Biên Chủ lắc đầu:
- Ngươi không phải loại người như vậy
Chủ nhân Đại Đạo bút cười ha ha một tiếng:
- Chính là bởi vì y không tệ, cho nên mới giúp y một tay, cái thói đời này, không phải ai cũng đều là Dương người điên cùng với nữ nhân kia, có thể dựa vào sức một mình nghịch thiên mà lên, lật tung hết thảy
Vô Biên Chủ quay đầu nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút:
- Ta có đôi khi không nhìn thấu ngươi
Không đợi chủ nhân Đại Đạo bút nói chuyện, Vô Biên Chủ lại nói:
- Nhưng ta biết, ngươi tuy rằng nhiều tâm tư, nhưng người không xấu, cho nên, ta nguyện ý đi theo ngươi lăn lộn
Chủ nhân Đại Đạo bút cười lên ha hả.
Vô Biên Chủ đột nhiên nói:
- Ta cuối cùng sẽ chết sao?
Chủ nhân Đại Đạo bút yên lặng
Vô Biên Chủ cười nói:
- Tiết lộ một chút
Chủ nhân Đại Đạo bút mở lòng bàn tay ra:
- Cho chút chỗ tốt
Vô Biên Chủ tiện tay ném một cái, ném rượu trong tay cho chủ nhân Đại Đạo bút, chủ nhân Đại Đạo bút ngửi ngửi, sau đó lắc đầu:
- Loại rượu này, ta không uống, đổi lại
Nói xong, y trực tiếp vứt thẳng ra ngoài
Vô Biên Chủ nhếch miệng, sau đó lại lấy ra một bình rượu mới ném cho chủ nhân Đại Đạo bút, chủ nhân Đại Đạo bút uống một ngụm, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Bên trong ba ngàn năm, chỉ cần ngươi đứng vững đội, vĩnh viễn sẽ không chết
Vô Biên Chủ lập tức phá lên cười, sau đó lấy ra một bình rượu mới ực mạnh mấy ngụm
Sau khi uống vào mấy ngụm, Vô Biên Chủ đột nhiên bừng tỉnh, quay đầu nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút, ngạc nhiên nói:
- Ba ngàn năm sau thì sao?
Chủ nhân Đại Đạo bút không có trả lời, chẳng qua là ực mạnh một hớp rượu
Trên đỉnh núi tuyết, tuyết càng ngày càng nhiều, che khuất bầu trời
Bên trong một phiến hư không, một đạo kiếm quang hạ xuống, một đạo hư ảnh chậm rãi đi ra
Chính là Huyền âm!
Đúng lúc này, thời không trước mặt gã đột nhiên nứt ra, vị Ác Bà kia chậm rãi đi ra
Sau lưng Ác Bà, còn có một đạo hư ảnh cùng với một đạo hồng ảnh đi theo
Ác Bà nhìn chằm chằm Huyền âm, nhíu mày:
- Lại thất bại?
Huyền âm trầm giọng nói:
- Thiếu niên kia đến từ Chân Vũ Trụ
- Cái gì!
Ánh mắt của Ác Bà băng lãnh trong nháy mắt, nhiệt độ giữa sân trong nháy mắt xuống tới không độ, lạnh thấu xương
Ác Bà gắt gao nhìn chằm chằm Huyền âm, sát ý như thực chất:
- Hắn tới từ Chân Vũ Trụ?
Huyền âm gật đầu:
- Đúng, hơn nữa, thoạt nhìn còn có quan hệ với vị Chân Thần kia
Ác Bà híp hai mắt lại:
- Nghiệt chướng
Huyền âm trầm giọng nói:
- Thực lực của người này không tầm thường, bên người còn có tám cỗ Huyết Thi đi theo, tám cỗ Huyết Thi kia đều là nửa bước Khai Đạo cảnh, ta chiến mấy ngàn hiệp với tám người bọn hắn, vẫn như cũ không thể đánh chết bọn hắn, nhưng ta cũng đã đánh cho thiếu niên kia trọng thương, đáng tiếc, vẫn là bị hắn chạy thoát
Ác Bà nhìn thoáng qua Huyền Âm:
- Ngươi lấy một địch tám, đánh cho một người trọng thương?
Vẻ mặt của Huyền âm không thay đổi:
- Ừm, mặc dù tám cỗ Huyết Thi kia đều là nửa bước Khai Đạo cảnh, thế nhưng bọn hắn chứa nước quá lớn, chiến lực không cao, về phần thiếu niên Kiếm Tu kia, cảnh giới của hắn quá thấp, chiến lực không đáng giá nhắc tới, nếu không phải hắn ỷ vào một thanh kiếm đặc thù chạy nhanh, ta đã sớm chém giết hắn
Ác Bà sau khi yên lặng một lát, nói:
- Huyền Dương, Thương Càng, việc này các ngươi đi xử lý, tốt nhất là có thể sống bắt thiếu niên kia