CHƯƠNG 2034
ĐI THUYỀN
Người thần bí kia mở lòng bàn tay ra, trực tiếp thu hồi món Thần Bảo kia
Lúc này, có người đột nhiên đề nghị:
- Chư vị, nơi này không đơn giản, vì lý do an toàn, không bằng kết bạn mà đi?
Chu Phạm cười nói:
- Ta ngược lại cảm thấy có thể được, chư vị thì sao?
Những người còn lại cũng là dồn dập gật đầu, biểu thị có khả năng
Ít nhất từ trước mắt mà nói, mọi người chung đụng vẫn được, nếu như phân tán, tất cả mọi người lo lắng đề phòng, sợ có người đâm đao ở sau lưng
Mà như bây giờ, mọi người đều cùng chung lợi ích, tất cả mọi người đều yên tâm
Chu Phạm mỉm cười:
- Vậy chúng ta tiếp tục đi tới
Mọi người gật đầu, tiếp tục đi tới
Lúc này, ở bên cạnh Chu Phạm, Hữu lão trầm giọng nói:
- Tiểu thư, lão Tả đánh nhau với người khác ở bên ngoài
Chu Phạm hơi ngẩn ra, sau đó nói:
- Đánh thua hay là đánh thắng?
Hữu lão nói:
- Còn giống như không có phân thắng thua
Chu Phạm khẽ gật đầu, nói khẽ:
- Vậy đối phương cũng không đơn giản! Hữu lão, ngài ra ngoài nhìn một chút
Hữu lão lúc này lắc đầu:
- Ta phải đi theo tiểu thư
Chu Phạm mỉm cười nói:
- Không có chuyện gì
Hữu lão vẫn lắc đầu:
- Không được, ta phải đi theo ngươi
Chu Phạm có chút bất đắc dĩ:
- Vậy được rồi! Ngươi nói cho Tả lão, đánh không lại liền chạy
Hữu lão khẽ gật đầu:
- Được
Bên ngoài, một đám người Tả lão đang vây quanh hai người Huyền Dương dồn sức đánh
Thực lực của hai người Huyền Dương mặc dù rất mạnh, nhưng cũng không chịu nổi nhiều người!
Hơn nữa, những cường giả áo đen kia còn thi triển đủ loại trận pháp, đánh cho bọn hắn đau đầu vô cùng
Đúng lúc này, Huyền Dương đột nhiên ngừng lại, gã căm tức nhìn Tả lão xa xa:
- Ngươi có biết ta là ai? Ta chính là người Ác Đạo Minh!
Tả lão mặt mũi tràn đầy khinh thường:
- Đánh không lại liền chuyển hậu trường ra đúng không? Lão tử khinh bỉ ngươi
Nói xong, lão còn dựng lên một cây ngón giữa
Vẻ mặt của Huyền Dương vô cùng khó coi, gằn giọng nói:
- Đồ ngu nhà ngươi, ngươi sẽ hại chết toàn bộ văn minh của ngươi
- Mẹ kiếp!
Tả lão đột nhiên cả giận nói:
- Không nói tố chất đúng không? Ta ĐKM ngươi
Huyền Dương: "…"
Huyền Dương gắt gao nhìn chằm chằm Tả lão:
- Ngươi là đồng bọn của Diệp Quan kia!
Vào giờ phút này gã cảm thấy có chút không bình thường
Mẹ nó!
Không oán không cừu, đồ chó hoang này làm sao lại giống như chó điên ngăn cản bọn hắn không thả?
Giải thích duy nhất chính là những người trước mắt này đều là đồng bọn của Diệp Quan kia
Nghĩ đến đây, vẻ mặt của Huyền Dương lập tức trở nên càng thêm khó coi
Tả lão thì không nói nhảm, trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang hung hăng đánh về phía gã, bởi vì vào giờ khắc này gã cũng đã đánh nhau ra chân hoả
Huyền Dương lặng lẽ bóp nát một tấm truyền âm phù
Gọi viện binh!
Bởi vì hai người bọn hắn xác thực không làm gì được những người trước mắt này
Rất nhanh, đại chiến lại nổi lên
Ở bên trong di tích
Đoàn người Diệp Quan tiếp tục đi tới, không bao lâu, mọi người đi tới trước một vùng biển. Nhìn từ trên bờ, mênh mông vô bờ. Mọi người cau mày
Chu Phạm cầm đầu cười nói:
- Xem ra, chúng ta phải đi thuyền
Nói xong, nàng chỉ chỉ phía dưới. Mọi người nhìn theo tay nàng, ở phía dưới, có một chiếc thuyền gỗ cổ lão, thuyền cũng không lớn, nhưng cũng không phải đặc biệt nhỏ, có thể ngồi hai mươi người. Có người đột nhiên kinh ngạc nói:
- Vì sao lại có thuyền?
Chu Phạm mỉm cười, nói:
- Hẳn là đã có người từng đi qua, đồng thời để lại đi
- Đã từng có người đi qua! Nghe vậy, mọi người giữa sân đều là hơi kinh ngạc cùng với chấn kinh
Nam tử trung niên áo bào đen kia hỏi:
- Cô nương, chúng ta chẳng lẽ không phải nhóm người đầu tiên tiến vào?
Chu Phạm lắc đầu:
- Tự nhiên không phải, trận pháp bên ngoài kia mặc dù cũng là do văn minh vũ trụ cấp bốn bố trí, nhưng trận pháp đạo ẩn chứa bên trong trận pháp kia lại hoàn toàn khác biệt so với một chút cấm chế trong này, nếu như ta không có đoán sai, đã từng có một nền văn minh vũ trụ cấp bốn mạnh mẽ từng tiến vào nơi này, đồng thời sau khi ra ngoài, bọn hắn bày ra trận pháp ở bên ngoài, tiến hành che lấp nơi này
Diệp Quan nhìn thoáng qua Chu Phạm, có phần hơi kinh ngạc, tâm tư của nữ nhân này thật là kín đáo
Nghe được Chu Phạm, mọi người giữa sân đều là có chút thất vọng, hoá ra đã có người từng đến, vậy liền mang ý nghĩa, bọn hắn tiến đến chỉ có thể nhặt một chút bảo vật còn lại
Chu Phạm cười nói:
- Chư vị trước tiên chớ có thất vọng, có lẽ phía trước có kinh hỉ
Dứt lời, tay nàng cầm quạt nhẹ nhàng vung chiếc thuyền, phía dưới kia lập tức bị chuyển vào bên trong nước biển
Một lát sau, mọi người cùng nhau đi lên thuyền
Mọi người đi thuyền vào sâu trong biển
Diệp Quan đứng ở đầu thuyền, gió biển kéo tới, mát mẻ vô cùng