CHƯƠNG 2055
TÍNH LÀ BẰNG HỮU SAO?
Không có chút do dự nào, Ác Bà xoay người bỏ chạy
Nhìn thấy Ác Bà chạy trốn, Đại Chu Thuỷ Tổ không tiếp tục động thủ, ông ta quay đầu nhìn thoáng qua Thanh Huyền kiếm trong tay Diệp Quan sau lưng Chu Phạm, sau đó lại liếc mắt nhìn Chu Phạm, không nói gì thêm, trực tiếp tiêu tán tại chỗ
Ở tại chỗ, Chu Phạm hơi hơi cúi đầu, yên lặng không nói
Đúng lúc này, ở chân trời nơi xa đột nhiên xuất hiện mấy chục cỗ khí tức kinh khủng
Nhìn thấy một màn này, Hữu lão biến sắc:
- Cận vệ Hoàng tộc
Rõ ràng, Chu Phạm sử dụng bảo mệnh phù, đã kinh động đến hoàng tộc Đại Chu
Rất nhanh, hơn mười người xuất hiện ở trước mặt Chu Phạm cách đó không xa, cầm đầu là một vị nam tử trung niên mặc chiến giáp màu đen, hơn mười người sau lưng đối phương đều là thuần một sắc chiến giáp màu đen
Trọng yếu nhất chính là, những cường giả này vậy mà thấp nhất đều là thần tính mười thành, cầm đầu càng là Ách Đạo cảnh đỉnh phong, hơn nữa khí tức vô cùng hùng hậu, xa xa không phải Ách Đạo cảnh bình thường có thể so sánh
Nam tử trung niên hơi hơi thi lễ đối với Chu Phạm, sau đó nói:
- Cửu điện hạ không có sao chứ?
Chu Phạm không nói gì
Nam tử trung niên lại nói:
- Cửu điện hạ, trưởng lão đoàn có lệnh, thỉnh điện hạ mau trở về Hoàng Thành, giao phó hết thảy công việc
Chu Phạm yên lặng thu sợi dây chuyền kia vào, sau đó bình tĩnh nói:
- Tu thống lĩnh, chờ một lát
Nam tử trung niên hơi hơi thi lễ, sau đó mang theo mọi người lui sang một bên
Chu Phạm quay người nhìn về phía Diệp Quan, mỉm cười nói:
- Diệp công tử, chúng ta đơn độc tâm sự?
Diệp Quan gật đầu:
- Được
Chu Phạm cùng với Diệp Quan đi về phía nơi xa
Bởi vì một quyền vừa rồi của Đại Chu Thuỷ Tổ, bởi vậy, vào giờ phút này toàn bộ tinh vực là một màu đen kịt, có chút phá hủy không khí
Chu Phạm đột nhiên cười nói:
- Diệp công tử, kỳ thật, chúng ta từ lúc mới gặp mặt, tính mục đích của ta liền rất mãnh liệt, ta muốn lôi kéo ngươi, để ngươi làm việc cho ta, bán mạng cho ta
Diệp Quan mỉm cười:
- Đã nhìn ra
Chu Phạm quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Ta có phải là một người hết sức thủ đoạn?
Diệp Quan lắc đầu:
- Ta không có cho rằng như vậy
Chu Phạm nhìn Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan nói khẽ:
- Kỳ thật, ta lý giải Phạm cô nương ngươi, thân ở hoàng tộc, nếu như quá đơn thuần, hẳn là không thể nào sống lâu như vậy, bởi vậy, Phạm cô nương không thể tránh né làm một chút thủ đoạn để bảo vệ bản thân, lung lạc lòng người, chuyện này là không có gì đáng trách. Ta nếu như là cô nương, ta cũng sẽ như thế
Chu Phạm cứ như vậy nhìn Diệp Quan, đôi mắt đẹp trong veo như nước
Diệp Quan tiếp tục nói:
- Còn nữa, ta cùng với cô nương vốn không quen biết, cô nương làm sao có thể vô duyên vô cớ tốt với ta?? Ta cảm thấy, có chút tính mục đích tiếp xúc cùng với lôi kéo, là một chuyện không thể bình thường hơn được, đều là thủ đoạn cầu sinh, không có gì đáng trách
Chu Phạm sau khi nhìn Diệp Quan một lát, đột nhiên nhoẻn miệng cười:
- Đột nhiên cảm thấy rất vui vẻ
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Phạm cô nương, thủ đoạn bảo mệnh ngươi vừa mới sử dụng kia…
Chu Phạm lắc đầu:
- Ta làm như vậy, ở sâu trong nội tâm vẫn là muốn lôi kéo Diệp công tử, khiến cho Diệp công tử nhớ ân tình của ta…
Diệp Quan nói:
- Liền không có một chút duyên cớ hữu nghị sao?
Chu Phạm suy nghĩ một chút, sau đó duỗi ra ngón cái và ngón trỏ nhẹ nhàng chạm vào nhau:
- Có một tí tẹo
Diệp Quan: "…"
Chu Phạm cười một tiếng
Sau khi đi được một lúc, Diệp Quan nói:
- Sao đột nhiên lại muốn thẳng thắn nói với ta chuyện này?
Chu Phạm mỉm cười nói:
- Có lẽ là bởi vì ta không muốn lại dối trá đối với Diệp công tử nữa, chẳng biết tại sao, ta đột nhiên không thích loại cảm giác này
Diệp Quan nói:
- Chúng ta tính là bằng hữu sao?
Chu Phạm quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Ta ở trong lòng Diệp công tử, tính là bằng hữu sao??
Diệp Quan gật đầu:
- Tính
Chu Phạm đột nhiên dừng lại, nàng quay người trực diện Diệp Quan:
- Diệp công tử, ngươi biết không? Ngươi nhiều khi khiến cho ta có chút tự cảm thấy xấu hổ
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
Chu Phạm cười nói:
- Ta tiếp xúc với ngươi, đều là mang theo mục đích, tốt đối với ngươi, cũng là có mục đích, thế nhưng, ngươi đối với ta lại là hết sức tùy tâm, ta có thể cảm giác được, mặc kệ là ngươi bảo hộ ta trong sơn động, hay là đằng sau để cho ta tiến vào tháp đen kia cùng với ngươi, ngươi cũng là không có tính mục đích, có lẽ, ở trong lòng ngươi, ngươi cảm thấy ta là một người không tệ, cho nên giúp ta một tay, lại có lẽ, ta căn bản không đáng cho ngươi lôi kéo nịnh nọt, lại có lẽ…
Diệp Quan nói:
- Ta cảm thấy ngươi là một người không tệ, tuy có mục đích, nhưng không có ý xấu