Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2062 - Chương 2062: Khuyên Cái Quỷ!

Chương 2062: Khuyên Cái Quỷ! Chương 2062: Khuyên Cái Quỷ!

CHƯƠNG 2062

KHUYÊN CÁI QUỶ!

Mà đúng lúc này, lão giả một mực ngồi ngay ngắn ở bên cạnh Ác Bà đột nhiên chậm rãi mở hai mắt ra:

- Vậy xem ra, tuyên chiến cùng với Ác Đạo Minh chúng ta cũng không đơn thuần là ý tứ của vị tiểu cô nương này, mà là ý tứ của toàn bộ Đại Chu, nếu như thế, vậy giữa song phương chúng ta cũng không cần thiết lãng phí thời gian ở nơi này

Dứt lời

Oanh!

Đột nhiên, toàn bộ cảnh nội Đại Chu, đột nhiên đất rung núi chuyển, vô số ác niệm không biết từ chỗ nào mãnh liệt mà ra, ngay sau đó, từng cỗ thiên uy đáng sợ lan tràn tới từ giữa thiên địa

Toàn bộ Đại Chu chấn kinh

Vũ Trụ Kiếp!

Trong đại điện, sắc mặt của mọi người đều biến đổi, Ác Đạo Minh này vậy mà điều khiển Ác Đạo, muốn sớm hạ xuống Vũ Trụ Kiếp tại Đại Chu

Trực tiếp khai chiến!

Ác Đạo Minh cường thế, làm cho mọi người trong điện đều là có chút ngoài ý muốn, cũng có chút xử trí không kịp

Lão giả trường bào đỏ sậm kia thản nhiên nhìn liếc mắt nhìn mọi người trong điện, sau đó mang theo Ác Bà xoay người rời đi

Nhưng vào lúc này, một tiếng long ngâm vang vọng toàn bộ cảnh nội Đại Chu, ngay sau đó, một cỗ long khí vô hình bao phủ toàn bộ Đại Chu, mà ở dưới long khí bao phủ, hết thảy thiên uy cùng với kiếp đều bị trấn áp

Trong điện, lão giả trường bào đỏ sậm kia ngừng lại, lão hơi cau mày

Ở bên cạnh lão, vẻ mặt của Ác Bà dần dần trở nên có chút ngưng trọng, thực lực của người xuất thủ, quả thực khủng bố, thực lực của Đại Chu này, không thể khinh thường

Mà một đám trưởng lão trong điện đều là cung kính thi lễ

Đại Chu hoàng đế ra tay rồi!

Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang vọng trong toàn bộ đại điện:

- Cách đi hết thảy chức vụ của Chu Phạm, trục xuất thân phận hoàng nữ, biếm thành thứ dân, thủ lăng tại Đại Chu hoàng lăng mười năm, mười năm sau, trục xuất Đại Chu, sinh tử tự liệu

Một lời dứt khoát!

Trong điện, tất cả trưởng lão đều là im lặng không nói, nếu hoàng đế bệ hạ đã lên tiếng, bọn hắn tự nhiên không dám nói thêm gì nữa

Chu Phạm quay người làm một lễ thật sâu, cái gì cũng không có nói, thần sắc nàng bình tĩnh, nhìn không ra hỉ nộ

Trong điện, hết thảy trưởng lão nhìn về phía lão giả mặc trường bào màu đỏ sậm kia cùng với Ác Bà

Đây là thái độ của Đại Chu

Nếu như Ác Đạo Minh thật sự không tiếp thụ, vậy cũng chỉ có thể chiến một trận

Lão giả mặc trường bào màu đỏ sậm kia sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:

- Đi!

Nói xong, lão mang theo Ác Bà rời đi

Trong điện, mọi người đều là thở dài một hơi

Tránh được một trận chiến!

Đối với Ác Đạo Minh, bọn hắn tự nhiên vẫn là kiêng kỵ, đây chính là một cái thế lực vô cùng thần bí còn có thực lực, chỉ bởi vì chút chuyện nhỏ này mà phát sinh đại chiến với đối phương, như vậy cũng quá không đáng

Tất cả trưởng lão rời đi, chỉ còn Chu Phạm cùng với Mặc trưởng lão

Mặc trưởng lão chậm rãi đi đến trước mặt Chu Phạm, thấp giọng thở dài:

- Nha đầu, hành động lần này của ngươi, ta thật sự là có chút nhìn không hiểu, ngươi biết rõ Ác Đạo Minh kia không đơn giản, vẫn còn muốn làm như thế, ngươi…

Nói đến đây, y lại là thở dài

Chu Phạm hơi hơi cúi đầu, không nói gì

Mặc trưởng lão do dự một chút, sau đó nói:

- Thiếu niên kia đến tột cùng là lai lịch gì? Ngươi hãy nói rõ cho Mặc thúc

Chu Phạm thấp giọng nói:

- Không biết

Mặc trưởng lão ngạc nhiên:

- Ngươi cũng không biết?

Chu Phạm gật đầu

Mặc trưởng lão lập tức vô cùng tức giận:

- Ngươi không biết lai lịch của hắn liền vận dụng tiên tổ bảo hộ vì hắn? Ngươi không biết hắn lai lịch liền hi sinh tiền đồ tốt đẹp của chính mình? Ngươi… ngươi cũng đã biết, cha mẹ ngươi vào giờ phút này cũng đã giận điên lên

Chu Phạm nói:

- Mặc thúc giúp ta đi khuyên bọn họ một chút

- Khuyên cái quỷ!

Mặc trưởng lão trừng mắt nhìn Chu Phạm:

- Ta cũng bị ngươi làm tức chết

Nói xong, y một lần nữa thở dài, sau đó nói:

- Bệ hạ tranh thủ cho ngươi thời gian mười năm, mười năm sau vừa vặn là tháng ngày tranh đoạt hoàng trữ, lúc kia, ngươi nếu như có thể vươn mình, vậy dĩ nhiên tốt, nếu như không thể… ngươi đối với Đại Chu mà nói, đã không có bất luận giá trị gì, ngươi hiểu chưa?

Chu Phạm khẽ gật đầu:

- Hiểu rõ

Trong mắt Mặc trưởng lão lóe lên một vệt phức tạp:

- Đi thôi

Chu Phạm làm một lễ thật sâu đối với Mặc trưởng lão, sau đó quay người rời đi

Mặc trưởng lão thở dài một lần nữa, trong mắt tràn đầy tiếc hận, biến mất theo ở tại chỗ

Sau khi Chu Phạm đi ra, Chu Mục cùng với Chu Tấn đi tới nghênh đón, Chu Phạm mỉm cười:

- Về sau còn xin hai vị ca ca hạ thủ lưu tình

Chu Mục gật đầu nói:

- An tâm

Chu Tấn cười ha ha một tiếng, cái gì cũng không có nói

Chu Phạm cũng không nói gì nữa, quay người rời đi

Bình Luận (0)
Comment