CHƯƠNG 2073
KHÔNG ĐỂ Ý SINH TỬ
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, sau đó chủ động kéo tay Chu Phạm, tiếp theo mang nàng đi đến thềm đá phía duói, khi bọn hắn muốn bước ra bước thứ nhất, một cỗ áp lực vô hình đột nhiên bao phủ hai người, ngay sau đó, một đạo thanh âm cổ lão đột nhiên vang vọng từ giữa thiên địa:
- Tội Nữ Chu Phạm, ngươi nếu như bước ra một bước này, chính là làm trái ý chỉ của bệ hạ, đáng chém
Chu Phạm quay đầu nhìn về phía Diệp Quan
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Chu Phạm, mỉm cười, tay phải hắn khẽ véo tay Chu Phạm, Chu Phạm hơi ngẩn ra, nhưng thấy ánh mắt Diệp Quan trong veo, không có ý gì khác, trong ngượng ngùng, lại có thêm vẻ thất vọng cùng với phức tạp, ngay cả chính nàng cũng đều không rõ tâm cảnh của chính mình tại thời khắc này
Diệp Quan cứ như vậy lôi kéo Chu Phạm đi xuống dưới
Phía dưới, vẻ mặt của Hữu lão vô cùng ngưng trọng
Tại Đại Chu đế quốc, vẫn chưa từng có người nào dám vi phạm sắc chỉ của Đại Chu hoàng đế bệ hạ
Chưa từng có!
Vẻ mặt của Sậu Nguyên cũng là rất bình tĩnh, tuyệt đối không hoảng
Hoàng tộc Đại Chu cái gì?
Nếu như vị Diệp thiếu gia này kêu một tiếng cô cô, Đại Chu sẽ trở thành quá khứ
Ở trong âm thầm, Chu Tấn cũng đang nhìn Diệp Quan cùng với Chu Phạm, sau lưng gã, lão tăng kia cầm phật châu trong tay, thấp giọng mặc niệm kinh văn
Chu Tấn cười nói:
- Thế nhân đều nói Kiếm Tu phong lưu nhất, hôm nay gặp mặt, quả nhiên, cảnh giới của vị thiếu niên Kiếm Tu này tuy chỉ có tám thành thần tính, nhưng một thân ngạo khí hiển thị rõ ràng không thể nghi ngờ, hồn nhiên không có coi hoàng tộc Đại Chu chúng ta ra gì, cũng không biết thực lực của hắn có thể chèo chống được ngạo khí của hắn hay không
Lão tăng vẫn đang tụng kinh không nói một lời
Chu Tấn mỉm cười nói:
- Đại sư, ngươi có thể tính toán mệnh cách của thiếu niên này không? Xem hắn có thể sống qua hôm nay hay không?
Lão tăng mở hai mắt ra nhìn thoáng qua Diệp Quan nơi xa, lập tức bình tĩnh nói:
- Không đáng giá!
Nói xong, lão lại nhắm hai mắt lại
Chu Tấn cười nói:
- Đại sư, ta tương đối hiếu kỳ, có thể phá một lần lệ vì ta?
Lão tăng khẽ gật đầu:
- Nếu điện hạ muốn biết, như vậy lão nạp liền phá lệ một lần
Dứt lời, lão nhìn thoáng qua Diệp Quan xa xa, sau đó mở lòng bàn tay phải ra, bấm ngón tay tính toán, chỉ một thoáng, chuỗi vận mệnh nhân quả bốn phía bắt đầu hội tụ, nhưng mà sau một khắc, lão dường như cảm nhận được cái gì, vẻ mặt kịch biến trong nháy mắt, ngay sau đó, một sợi kiếm mang chợt lóe lên từ trong đôi mắt lão
Phốc! Một dòng máu tươi bắn tung tóe!
Lão tăng hét thảm một tiếng:
- Không tốt, lão nạp mù rồi
Chu Tấn: "…"
Nhìn mặt mũi lão tăng tràn đầy máu tươi, Chu Tấn có chút mộng, vội hỏi:
- Đây là có chuyện gì?
Lão tăng run giọng nói:
- Trên người hắn tồn tại nhân quả không biết, không thể quan sát… mẹ kiếp!
Chu Tấn: "…"
Ở một bên khác
Đại hoàng tử Chu Mục vào giờ phút này cũng đang nhìn Diệp Quan phía xa, y mỉm cười:
- Đạo trưởng, ngươi cảm thấy người này như thế nào?
Đạo sĩ liếc mắt đánh giá Diệp Quan nơi xa, sau đó nói:
- Khí độ bất phàm, nhân gian ít có
Chu Mục mỉm cười nói:
- Xác thực, không thể không nói, ánh mắt cửu muội nhìn người vẫn là vô cùng chuẩn, chẳng qua là, thiếu niên này bỏ qua hoàng tộc Đại Chu chúng ta như thế, cứ như vậy mang theo nàng đi, không khỏi cũng quá lỗ mãng một chút, ta nếu là hắn, liền ẩn nhẫn một thoáng, nghĩ biện pháp khác, mà không phải như hiện tại, bức bản thân cùng với cửu muội vào chỗ tuyệt cảnh
Nói đến đây, y khẽ lắc đầu:
- Thiên phú còn có thể, trí tuệ không đủ
Thấy Chu Mục đã đưa ra lời bình, đạo sĩ liền không lại nói cái gì, chậm rãi nhắm hai mắt lại
Ở nơi xa, Diệp Quan lôi kéo tay Chu Phạm chậm rãi đi xuống thềm đá
Chu Phạm để mặc Diệp Quan lôi kéo tay của nàng, vào giờ khắc này, nàng cũng đều cảm thấy có chút hoang đường
Nàng rất rõ ràng vi phạm sắc chỉ của Đại Chu hoàng đế sẽ có kết cục gì, hẳn phải chết không thể nghi ngờ
Từ xưa tới nay chưa từng có ai dám làm như thế!
Sắc chỉ của Đại Chu hoàng đế đại biểu là một loại quyền uy vô thượng, không thể nghi ngờ, không thể vi phạm
Thế nhưng, khi thiếu niên kia nói với nàng 'Ngươi tin ta, liền theo ta đi', nàng lại không có chút do dự gì, trực tiếp lựa chọn rời đi
Cũng chẳng biết tại sao, nàng đột nhiên cảm thấy, cho dù cùng chết ở chỗ này, cũng không có cái gì không tốt
Nghĩ đến đây, nàng đột nhiên nở nụ cười
Không để ý sinh tử
Ầm ầm!
Nhưng vào lúc này, chân trời đột nhiên giăng đầy mây đen, trong mây đen dày đặc, vô số lôi điện lóe lên, đạo đạo lôi uy đổ nghiêng xuống, thiên địa run rẩy
Một thanh âm đột nhiên chậm rãi bay tới từ chân trời:
- Chu Phạm, ngươi nếu như bước ra bậc thềm đá cuối cùng này, bản đạo tướng sẽ lập tức xử tử ngươi