CHƯƠNG 2077
NGƯƠI CAM TÂM SAO?
Chu Mục ngồi dưới đất, cười khẽ:
- Mưu tính nhiều năm, liền thất bại như vậy, thật sự là hài hước
Đạo sĩ lắc đầu:
- Điện hạ, cần phải tỉnh táo
Vẻ mặt của Chu Mục có chút vặn vẹo:
- Làm thế nào tỉnh táo?
Đạo sĩ nói:
- Bệ hạ là đang đánh cược quốc vận, ngươi nếu như không nhìn thấy tầng này, chỉ sợ là nguy rồi!
Cược quốc vận!
Chu Mục gắt gao nắm chặt hai tay, sau rất rất lâu, y hít vào một hơi thật sâu, sau đó đứng dậy cười nói:
- Đi, đi chúc mừng cửu muội
Đạo sĩ gật đầu, trong mắt lóe lên một vệt vui mừng
Lúc này, nếu như còn không thấy rõ tình thế, còn so đo lợi ích cá nhân, vậy liền quả thực nên chết rồi
Ở trước mặt tương lai một nước, ngay cả hoàng đế bệ hạ cũng đều triệt để uỷ quyền, huống chi là một vị hoàng tử nho nhỏ như ngươi?
Mà hoàng đế bệ hạ sở dĩ uỷ quyền, ý tứ rất đơn giản, không đánh cược thì không đánh cược, một khi cược, vậy sẽ phải cược hết thảy
Cược hết thảy!
Chu Mục đột nhiên nói:
- Lão sư, ngươi nói vị thiếu niên kia là thật sự đến Từ Thiên Hành văn minh sao?
Đạo sĩ lắc đầu:
- Không phải
Chu Mục ngạc nhiên
Đạo sĩ lại nói:
- Có lẽ, lai lịch của hắn so với Thiên Hành văn minh còn muốn lợi hại hơn!
Chu Mục đột nhiên quay đầu nhìn về phía đạo sĩ, mặt mũi tràn đầy khó có thể tin. Trong mắt đạo sĩ lóe lên một vệt phức tạp:
- Đóa Thiên Hành hỏa kia… bị người trấn áp
Chu Mục run giọng nói:
- Chuyện này…
Đúng lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hai người, lão giả hơi hơi thi lễ đối với hai người, sau đó nói:
- Nhị điện hạ, Đạo Quân đại nhân, Hoàng điện hạ cho mời
Hoàng điện hạ!
Trong mắt Chu Mục lóe lên một vệt phức tạp, sau đó nói:
- Sẽ tới ngay
Lão giả khẽ gật đầu, sau đó lui ra
Chu Mục hơi nghi hoặc một chút:
- Cửu muội tìm chúng ta…
Đạo Quân nói:
- Nàng muốn đối phó với Ác Đạo Minh
Chu Mục trầm giọng nói:
- Cửu muội cùng với thiếu niên kia thật sự là loại quan hệ kia?
Đạo Quân bình tĩnh nói:
- Nếu phải, đương nhiên tốt, nếu không phải, như vậy cũng không sao
Chu Mục nhìn về phía Đạo Quân:
- Xin chỉ giáo??
Đạo Quân nói:
- Thiếu niên kia vượt vạn dặm đuổi tới nơi đây cứu điện hạ, đủ thấy một thân phẩm tính cùng với nhân nghĩa, cho dù bọn họ không phải loại quan hệ đó, những gì Cửu điện hạ trả giá hôm nay, tương lai cũng tất có hồi báo. Dĩ nhiên, nếu phải, vậy thì càng tốt hơn
Chu Mục yên lặng
Đạo Quân nhìn về phía Chu Mục, ngữ trọng tâm trường nói:
- Tứ điện hạ vừa rồi không nhịn được liền xông ra ngoài, bệ hạ nhất định là phi thường thất vọng, nếu như trong lòng không lợi ích quốc gia, chỉ có lợi ích cá nhân, loại người này làm sao có thể đảm nhiệm vị trí hoàng đế Đại Chu chúng ta?? Điện hạ, phải học được đứng ở góc độ của bệ hạ nhìn sự tình
Chu Mục sau khi yên lặng một lát, làm một lễ thật sâu:
- Thụ giáo
Đạo Quân khẽ gật đầu:
- Đi thôi!
Nói xong, hai người tan biến ở tại chỗ
Ở một bên khác
Tứ hoàng tử Chu Tấn ngồi dưới đất, sắc mặt như tro tàn
Sau lưng gã, là lão tăng đã mù kia, từ sau khi bị kiếm khí kia chấn thương, ánh mắt của lão hiện tại còn chưa khỏi
Chu Tấn đột nhiên tự giễu cười một tiếng:
- Đại sư, ngươi cảm thấy chuyện này công bằng sao?
Lão tăng trầm giọng nói:
- Bệ hạ làm việc như thế, thực sự có chỗ không công bằng, Phần Thiên Tự chúng ta tuyệt đối không đáp ứng, điện hạ yên tâm, lão nạp sau khi trở về, nhất định sẽ để sư huynh của ta Từ Thiên phương trượng đi tìm bệ hạ đòi lời giải thích
Chu Tấn do dự một chút, sau đó lắc đầu nói:
- Hiện tại toàn cục đã định… chỉ sợ là đã chậm
Lão tăng vội nói:
- Không muộn, vẫn còn có cơ hội
Chu Tấn quay đầu nhìn về phía lão tăng, lão tăng trầm giọng nói:
- Hành vi của bệ hạ như thế, không chỉ phá hủy quy củ tranh vị bao năm qua, còn đặt toàn bộ Đại Chu vào nguy hiểm, hành động của ông ta thuộc về làm điều ngang ngược…
Chu Tấn vội vàng nói:
- Lão sư, nói cẩn thận
Lão tăng cười lạnh:
- Sợ cái gì?? Điện hạ, ngươi tin tưởng lão nạp không?
Chu Tấn khẽ gật đầu:
- Ta tự nhiên là tin tưởng Từ Địa đại sư, chẳng qua là bây giờ toàn cục đã định, chúng ta lại làm gì nữa, chỉ sợ là sẽ chỉ chọc cho phụ hoàng sinh chán ghét…
Từ Địa liền nói ngay:
- Phần Thiên Tự chúng ta có trăm vạn lão tăng, ngàn tỉ tín đồ, có chúng ta ủng hộ điện hạ ngươi, cho dù là bệ hạ, ông ta cũng không thể không thận trọng đối đãi
Chu Tấn vẫn còn có chút lưỡng lự
Từ Địa nói:
- Điện hạ, cứ như vậy từ bỏ, ngươi cam tâm sao?
Chu Tấn nắm chặt hai tay, mưu tính nhiều năm như vậy, cứ như vậy từ bỏ, gã tự nhiên là không cam lòng
Thật sự không cam tâm!