CHƯƠNG 2081
CHÚNG TA… LÀ PHU THÊ SAO??
Chu Phạm quay đầu nhìn về phía Từ Thiên:
- Đại sư, thỉnh lập tức mở ra Đạo Giáp Trận, bằng không… ta lập tức tự sát ở chỗ của ngươi
Mẹ nó!
Từ Thiên trực tiếp tê người
Sau khi rời khỏi Đại Chu, Diệp Quan đi tới một viên tinh cầu tĩnh lặng, viên tinh cầu này đã tiến vào điểm cuối sinh mệnh, tĩnh lặng một mảnh, không có bất kỳ sinh linh gì
Diệp Quan đi đến trước một thác nước, thác nước này rộng chừng gần vạn trượng, cao mấy ngàn trượng, vạn dòng nước đổ thẳng tắp xuống từ chân trời, vô cùng hùng vĩ
Diệp Quan bàn ngồi ở trên một tảng đá, sau đó nói:
- Tháp Gia, giúp ta che giấu khí tức
Tháp nhỏ nói:
- Đã che giấu
Diệp Quan khẽ gật đầu, đúng lúc này, Nhất Niệm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan, nàng vô cùng hưng phấn, tay nhỏ vung với tốc độ cao
Diệp Quan nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu Nhất Niệm, cười nói:
- Đừng nóng vội, từ từ nói
Nhất Niệm không nói gì, mà là ngón cái cùng với ngón trỏ nhẹ nhàng vân vê, sau đó đột nhiên hướng về bên phải kéo một phát
Xùy!
Thời không đột nhiên bị kéo ra, bên trong thời không, có một dòng sông màu vàng óng thần bí chảy xuôi
Diệp Quan ngạc nhiên:
- Tuế Nguyệt trường hà?
Nhất Niệm vội vàng gật đầu
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
Lúc này, Tháp Gia đột nhiên run giọng nói:
- Đại ca, ngươi nhìn không hiểu sao? Tuế Nguyệt trường hà đã nhỏ đi
Đầu Diệp Quan chỉ một thoáng liền trống rỗng
Nhất Niệm đột nhiên đi tới đi lui, nhíu mày trầm tư, rất nhanh, nhãn tình nàng sáng lên, sau đó mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm trực tiếp xuất hiện trên tay nàng
Diệp Quan:
"…"
Nhất Niệm nhẹ nhàng điểm tay ngọc vào dòng Tuế Nguyệt trường hà kia, sau đó lại điểm vào Thanh Huyền kiếm
Oanh!
Toàn bộ Tuế Nguyệt trường hà trực tiếp bị nhét vào bên trong Thanh Huyền kiếm
Nhất Niệm vội vàng đưa Thanh Huyền kiếm cho Diệp Quan, ngòn ngọt cười
Diệp Quan chậm rãi duỗi tay nắm chặt Thanh Huyền kiếm, vừa nắm, hắn đột nhiên biến sắc, liền vội vàng buông tay ra, trong mắt tràn đầy sợ hãi
Ngay trong nháy mắt vừa rồi, hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng thần bí cực kỳ khủng bố, cỗ lực lượng kia giống như linh khí trong thiên địa, vô cùng vô tận
Đây không phải lực lượng của Thanh Huyền kiếm!
Nhất Niệm đột nhiên dựng thẳng một ngón tay lên:
- lực lượng Tuế Nguyệt nhất giới
Diệp Quan nhìn về phía Nhất Niệm:
- Chính là lực lượng Tuế Nguyệt một cái thế giới?
Nhất Niệm mãnh liệt gật đầu, nàng dùng hai tay vẽ một vòng tròn:
- Trong vũ trụ này, có rất nhiều thế giới cùng với thời không, ta từ bên trong thời không đặc thù của ngươi kia học được một phương pháp, đó chính là rút ra lực lượng thời gian, chúng ta có thể thông qua thời không này rút ra lực lượng thời gian trong những tuế nguệt không có sinh linh để dùng…
Nói đến đây, nàng nhẹ nhàng chỉ chỉ Thanh Huyền kiếm:
- Một kiếm, liền là tuế nguyệt một giới
Diệp Quan nói khẽ:
- Gần đây ngươi đang nghiên cứu cái này?
Nhất Niệm gật đầu:
- Ừm
Diệp Quan nói:
- Nghiên cứu vì ta?
Nhất Niệm ngòn ngọt cười
Trong lòng Diệp Quan giống như có một dòng nước ấm chảy qua, hắn nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu Nhất Niệm, cười nói:
- Tạ ơn
Nhất Niệm hơi hơi cúi đầu, không nói gì
Diệp Quan nói khẽ:
- Làm sao vậy?
Nhất Niệm thấp giọng nói:
- Giữa phu thê nói tạ ơn, có cảm giác quá xa lạ
- Hả??
Diệp Quan trực tiếp hóa đá ở tại chỗ
Tháp nhỏ: "…"
Diệp Quan giật giật cổ họng, sau đó nói:
- Chúng ta… là phu thê sao??
Nhất Niệm đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt nhất thời mờ mịt, giống như một con nai con bị dọa sợ, run giọng nói:
- Không… không phải?
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan vội vàng kéo tay nàng, nói:
- Ngươi chớ có suy nghĩ nhiều, ý của ta là, chúng ta trở thành phu thê từ khi nào?
Nhất Niệm nói khẽ:
- Ngươi sờ soạng đầu của ta, còn kéo tay ta… nếu như ngươi không có coi ta là thê tử, tại sao lại sờ ta…
Diệp Quan trực tiếp tê người
Nhất Niệm đột nhiên thoát khỏi tay Diệp Quan, sau đó quay lưng lại, nói khẽ:
- Muốn làm phu thê hay không… ngươi cho ta một câu lời chắc chắn, chớ có lừa phỉnh ta…
Thanh âm có chút run
Diệp Quan trong lòng nói:
- Tháp Gia, làm sao bây giờ?
Tháp nhỏ nói:
- Ta làm sao biết làm sao bây giờ? Không thể không nói, phải nói những người đi ra từ trái cây này có tư duy khác biệt, khiến cho tháp kinh ngạc đến ngây người
Diệp Quan: "…"
Diệp Quan nhìn về phía Nhất Niệm, hắn lắc đầu cười một tiếng, hắn biết, Nhất Niệm căn bản không biết hàm nghĩa chân chính của phu thê, đối với nàng mà nói, phu thê chính là người thân cận nhất
Mà nàng sở dĩ nói như vậy, chính là muốn trở thành người thân nhất với mình
Nghĩ đến đây, Diệp Quan đi đến trước mặt Nhất Niệm, hắn kéo tay Nhất Niệm, mỉm cười nói:
- Nhưng ta đã có thê tử
Nhất Niệm gật đầu:
- Ta biết
Diệp Quan nói:
- Vậy ngươi còn muốn làm thê tử của ta sao?