Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2090 - Chương 2090: Không Phải Bản Thể

Chương 2090: Không Phải Bản Thể Chương 2090: Không Phải Bản Thể

CHƯƠNG 2090

KHÔNG PHẢI BẢN THỂ

Tháp nhỏ nói:

- Tiểu chủ, ngươi có phải cãi nhau với thiên mệnh tỷ tỷ hay không?

Nam tử áo trắng cười nói:

- Ngươi muốn biết?

Tháp nhỏ nói:

- Dĩ nhiên…

Vừa dứt lời

Xùy!

Đột nhiên, một thanh kiếm giáng xuống từ trên trời, Tháp nhỏ còn chưa phản ứng lại, một thanh kiếm liền đã chĩa vào đỉnh tháp nó

Hành Đạo kiếm!

Tháp nhỏ kinh hãi nói:

- Là tiểu tiểu chủ nhờ ta hỏi…

Diệp Quan: "…"

Nam tử áo trắng cười cười, y mở lòng bàn tay ra, Hành Đạo kiếm bay vào trong tay y, y nhìn về phía Chu Phạm, mỉm cười nói:

- Cô nương, làm phiền

Chu Phạm do dự một chút, sau đó nói:

- Bá phụ sẽ còn trở về sao?

Nam tử áo trắng cười nói:

- Tiểu nữ oa ngươi hết sức thông minh, gặp được ngươi, là may mắn của tiểu gia hỏa này

Nghe câu này Chu Phạm mở cờ trong bụng, bởi vì nàng đã xác định, nam tử trước mắt này chính là phụ thân của Diệp Quan

Đạt được người trong nhà Tiểu Quan tán thành, đối với nàng mà nói, vẫn là một chuyện vô cùng vui vẻ

Nam tử áo trắng cuối cùng nhìn thoáng qua Diệp Quan, trong mắt lóe lên một vệt cưng chiều, lúc này, y dường như cảm nhận được cái gì, ngẩng đầu liếc mắt nhìn, mỉm cười:

- Tới

Dứt lời, y trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở sâu trong tinh không

Mà nam tử áo trắng vừa mới đi, vẻ mặt của Chu Phạm kịch biến trong nháy mắt, nàng mãnh liệt xoay người nhìn lại, ở bên ngoài ngàn trượng, mảnh thời không kia đột nhiên kịch liệt sôi trào

Lúc này, một vị đạo nhân xuất hiện ở bên cạnh Chu Phạm, đạo nhân gắt gao nhìn chằm chằm mảnh thời không khu vực sôi trào kia, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng:

- Có cường giả đang xé rách biên giới vũ trụ chạy về phía bên này…

Chu Phạm đang muốn nói chuyện, đạo nhân đột nhiên giật mình nói:

- Đến rồi

Ầm ầm!

Thanh âm vừa dứt, một đạo đao khí màu đỏ đột nhiên phá không mà ra, chém thẳng đến mọi người

Nhìn thấy một màn này, đạo nhân vốn muốn xuất thủ vẻ mặt kịch biến trong nháy mắt, nói thẳng:

- Từ Thiên, ngươi tới!

Cách đó không xa, Từ Thiên Phần Thiên Tự trực tiếp hét to:

- Mẹ kiếp!

Mặc dù rất khó chịu, nhưng lão không thể không ra tay, vị Diệp Quan kia có chết hay không, lão không phải đặc biệt quan tâm, nhưng nếu như Chu Phạm chết ở chỗ này, lão cũng không cần tu phật, mà là trực tiếp thành phật tại chỗ

Từ Thiên trực tiếp sải bước đến trước mặt Chu Phạm, sau đó hai tay đột nhiên chắp trước ngực, gầm thét:

- Nộ uy bất động!

Oanh!

Đột nhiên, một vệt ánh vàng từ dưới chân tất cả mọi người giữa sân phóng lên tận trời, sau đó hóa thành một tấm cự thuẫn ánh sáng màu vàng óng ngăn ở trên đỉnh đầu của mọi người

Lúc này, một đao kia hung hăng chém tới

Ầm ầm!

Chẳng qua là một đao, tấm cự thuẫn ánh sáng vỡ nát ầm ầm, tất cả mọi người giữa sân bị chấn liên tục lùi lại

Tất cả mọi người hoảng hốt!

Chu Phạm che chở Diệp Quan liên tục lùi lại, lúc nàng dừng lại, dường như cảm nhận được cái gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cách đó không xa, bên ngoài ngàn trượng, có một vị nữ tử hư ảo đứng nơi đó, trong suốt như khói xanh, mái tóc đen bóng như mực, treo đến bên hông, mặc một bộ trường bào màu đỏ, tươi đẹp như máu, bên hông buộc đai lưng màu đen, eo nhỏ thon dài vừa một nắm, trên chân là một đôi Đại Hồng giày, càng lộ ra đẹp đẽ như hoa, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, bên trong nụ cười như có hư không lại mang theo một tia kiệt ngạo bất tuần

Trong tay nàng, nắm một thanh trường đao đỏ như máu. Nhưng ở sau lưng nàng, lại cõng một thanh kiếm

Đao tu?

Kiếm Tu?

Nàng cầm đao chậm rãi đi về phía mọi người, một cỗ cảm giác áp bách bài sơn đảo hải như sóng triều đè xuống mọi người

Đạo Quân trầm giọng nói:

- Nàng tới không phải bản thể!

Không phải bản thể!

Lời vừa nói ra, mọi người giữa sân đều là hoảng hốt

Không phải bản thể, một đao liền đẩy lui tất cả mọi người giữa sân?

Phải biết, giữa sân thế nhưng là có bốn vị cường giả Khai Đạo cảnh, còn lại thấp nhất đều là Ách Đạo, nhưng mà vẫn còn không đỡ được một đao của nữ tử này?

Nữ tử áo bào đỏ đột nhiên nói:

- Vị nam tử thần bí vừa rồi đâu?

Chu Phạm biết nàng nói là phụ thân của Diệp Quan, lập tức nói:

- Y có việc phải đi làm, lập tức liền trở về

Nữ tử áo bào đỏ hơi nhấc khóe miệng lên:

- Lập tức liền trở về? Hù dọa ta sao? Ta cũng là người từng gặp qua việc đời

Dứt lời, ánh mắt của nàng đột nhiên rơi vào trên thân Diệp Quan trong ngực Chu Phạm, không nói nhảm câu nào, nàng trực tiếp đưa tay chính là chém xuống một đao

Một đạo đao khí vạn trượng như kinh lôi chợt lóe lên từ giữa sân, chém thẳng đến Chu Phạm cùng với Diệp Quan

Nhìn thấy một màn này, Đạo Quân hoảng hốt:

- Lão tăng, nhanh chống đỡ … mẹ kiếp!

Từ Thiên cả giận nói:

- Chó già, ngươi cho rằng lão nạp là thuẫn sao?

Bình Luận (0)
Comment