CHƯƠNG 2110
CỨNG ĐỐI CỨNG!
Ở nơi xa, Cơ Tiểu Kiếm đột nhiên rút kiếm sau lưng ra
Đó là một thanh trọng kiếm, toàn thân đen kịt, vừa to vừa dài, lưỡi kiếm cũng chưa mở phong, như một khối sắt lớn
Cơ Tiểu Kiếm sau khi rút trọng kiếm ra, quát nhẹ một tiếng, lập tức đập về phía trước
Ầm ầm!
Hai đạo kiếm quang đột nhiên bộc phát ra, như mặt trời nóng bỏng
Tinh không thiên địa vũ trụ trực tiếp hóa thành một mảnh kiếm hải
Tất cả mọi người hoảng hốt, dồn dập lùi lại một lần nữa, để tránh phong mang của hai người
Chu Phạm mang theo Nhất Niệm lui trọn vẹn mấy chục vạn trượng mới dừng lại, nàng kinh hãi nhìn phía xa, ở cuối ánh mắt, vô số kiếm khí tung hoành, xé rách hết thảy
Vào giờ khắc này, cho dù là một vị cường giả Khai Đạo cảnh cũng không dám tùy tiện tới gần khu vực như vậy
Dường như nghĩ đến cái gì, Chu Phạm đột nhiên nhìn về phía Nhất Niệm bên cạnh, Nhất Niệm liếm láp mứt quả, tò mò nhìn nơi xa, trong mắt không có bất kỳ vẻ khiếp sợ gì
Trong lòng Chu Phạm giật mình, hỏi:
- Nhất Niệm cô nương, ngươi vì sao không chấn kinh?
Nhất Niệm quay đầu nhìn về phía Chu Phạm, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc:
- Vì sao phải chấn kinh?
Chu Phạm do dự một chút, sau đó nói:
- Ngươi không cảm thấy các nàng rất lợi hại sao?
Nhất Niệm chân thành nói:
- Nữ tử mặc váy trắng mới thật sự lợi hại
Nữ tử mặc váy trắng?
Chu Phạm hơi nghi hoặc một chút
Nhất Niệm đột nhiên hỏi trong lòng:
- Tháp Gia, hắn tỉnh chưa?
Tháp nhỏ run giọng nói:
- Đừng… gọi ta Tháp nhỏ là được
Nhất Niệm liếm liếm mứt quả, sau đó nói:
- Tháp Gia không cần lo lắng, ta sẽ không để lửa đốt ngươi
Tháp nhỏ: "…"
Xùy!!
Đúng lúc này, mảnh kiếm hải nơi xa đột nhiên bị một đạo kiếm quang chém vỡ ra, mà sau một khắc, lại là một đạo kiếm khí phóng lên tận trời, chỉ là trong nháy mắt, vô số kiếm hải hóa thành hư vô trong nháy mắt
Ầm!
Một tiếng nổ vang vang vọng ầm ầm
Mà theo mảnh kiếm hải kia hóa thành hư vô, mọi người thấy được hai vị nữ Kiếm Tu tuyệt thế
Diệp Thanh Thanh mặc một bộ váy đen, cầm kiếm mà đứng, hai lọn tóc trước ngực không gió mà bay
Ở đối diện nàng ngoài vạn trượng, Cơ Tiểu Kiếm mặc đồ đỏ, cầm Cự Kiếm trong tay, quanh thân tản ra khí tức kiếm ý cực kỳ bá đạo
Ai thắng ai thua?
Vường giả song phương Đại Chu cùng với Ác Đạo Minh vào giờ phút này tim đều đã nhảy đến cổ rồi
Hai người này thắng bại, trực tiếp quyết định song phương thắng bại
Cơ Tiểu Kiếm đột nhiên phá lên cười:
- Đã rất lâu không có đánh thống khoái như vậy, lại đến!
Dứt lời, nàng đột nhiên nhấc lên kiếm bản rộng tung người nhảy lên, hai tay cầm kiếm mãnh liệt chém về phía Diệp Thanh Thanh
Một kiếm này, thế như lôi đình, thẳng thắn thoải mái, bá đạo vô cùng
Đối mặt với một kiếm này của Cơ Tiểu Kiếm, thần sắc của Diệp Thanh Thanh bình tĩnh như nước, ở trong nháy mắt một kiếm kia đi vào đỉnh đầu nàng, nàng vung tay ngọc lên, đâm ra một kiếm
Cứng đối cứng!
Ầm ầm!
Hai kiếm vừa mới tiếp xúc, trong nháy mắt, hai đạo kiếm khí đột nhiên bộc phát ra, nhưng mà, hai người đều không có lui, Cơ Tiểu Kiếm một lần nữa đột nhiên bổ xuống một kiếm
Diệp Thanh Thanh cầm kiếm hoành ngăn
Ầm!
Vô số thời không vỡ nát yên diệt!
Diệp Thanh Thanh lại là không nhúc nhích tí nào, không lui nửa bước. Cơ Tiểu Kiếm xoay tròn tại chỗ một cái, một lần nữa cầm kiếm đột nhiên bổ xuống, vô số kiếm khí cùng với kiếm quang như thủy triều tuôn ra
Kiếm ý cường đại trực tiếp ép cho đám người ngoài mấy chục vạn trượng không thở nổi!
Diệp Thanh Thanh không có trốn tránh, vẫn như cũ cầm kiếm hoành ngăn
Ầm ầm!
Một kiếm này hạ xuống, kiếm trong tay Diệp Thanh Thanh đột nhiên chìm xuống, thời không bốn phía nàng không ngừng phá toái yên diệt, nhưng nàng vẫn như cũ không lui nửa bước
Bất Động Như Sơn!!
Mà lúc này, Cơ Tiểu Kiếm đột nhiên phóng lên tận trời ở tại chỗ, qua trong giây lát trực tiếp hóa thành một đạo kiếm khí vạn trượng đột nhiên hung hăng chém xuống dưới
Diệp Thanh Thanh đột nhiên nhẹ nhàng giẫm chân phải một cái, cả người trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời
Cứng đối cứng!
Ầm ầm!!
Hai đạo kiếm quang vừa mới tiếp xúc, một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc vang vọng ầm ầm, ngay sau đó, vô số kiếm khí sóng xung kích như thủy triều chấn động ra bốn phía…
Tất cả mọi người gắt gao nhìn chằm chằm khu vực kiếm khí nơi xa
Vị nữ Kiếm Tu váy đen kia vẫn như cũ không lui nửa bước!
Nhìn thấy một màn này, trong lòng cường giả Đại Chu bốn phía lập tức thở dài một hơi, mà sắc mặt của đám người Càng Tôn thì triệt để trầm xuống, trái tim càng là chìm đến đáy cốc
Càng Tôn gắt gao nhìn chằm chằm nữ Kiếm Tu váy đen nơi xa kia:
- Gọi người
Gọi người!
Ác Bà do dự một chút, sau đó nói:
- Chí Thánh Đạo Giả, nàng…
Bà ta là biết tính khí của Cơ Tiểu Kiếm, Cơ Tiểu Kiếm hận nhất người khác xen vào chuyện của nàng, nếu như bọn họ gọi người lúc này, chỉ sợ là sẽ chọc giận nàng không vui