CHƯƠNG 2142
TRÁI LƯƠNG TÂM
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Có thời gian ta sẽ đi
Nói đến đây, hắn dường như nghĩ đến cái gì, lại nói:
- Đại Đạo hiện có rất lợi hại?
Lệ Hàn gật đầu:
- Chỉ có đi Đăng Thiên Vực, ngươi mới biết được Đại Đạo hiện có khủng bố cỡ nào
Diệp Quan nghi hoặc:
- Vì sao?
Lệ Hàn nói:
- Theo ta được biết, Đại Đạo hiện có năm đó là trải rộng toàn vũ trụ, nhưng sau này, nó không biết là xảy ra vấn đề gì, lực ảnh hưởng tại toàn vũ trụ càng ngày càng nhỏ, bởi vậy, mới có người có thể độc mở một đạo. Thế nhưng, tại Đăng Thiên Vực, nó liền vô cùng đáng sợ, ở nơi đó, không ai có thể độc mở một đạo, tất cả mọi người sẽ bị trấn áp…
Diệp Quan híp hai mắt lại:
- Ý của ngươi là đến nơi đó, cảnh giới của tất cả mọi người đều sẽ bị trấn áp??
Lệ Hàn nói:
- Đây cũng không phải, mà là sau khi đánh tới tứ trọng thiên, cảnh giới mới có thể bị trấn áp, bởi vì càng lên cao, sẽ càng đến gần Đại Đạo
Diệp Quan nói khẽ:
- Dạng này sao…
Lệ Hàn nói:
- Sau đó không lâu, vị Bát Điện Chủ kia liền sẽ đến nơi đây, ngươi hãy sớm chuẩn bị
Diệp Quan cười nói:
- Được
Lệ Hàn nhìn thoáng qua nơi xa, cách đó không xa, Sạn Tuyết đã đi theo tới
Lệ Hàn do dự một chút, sau đó mở lòng bàn tay ra, một chiếc hộp màu đen bay tới trước mặt Diệp Quan
Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Đây là?
Lệ Hàn nói:
- Một bộ giáp đặc thù, lực phòng ngự cực mạnh, là trấn tộc chi bảo của Lệ tộc chúng ta năm đó, cho dù là cường giả Khai Đạo cảnh cũng khó có thể tuỳ tiện phá đi
Diệp Quan vội nói:
- Không được, Lệ huynh, chuyện này ngàn vạn lần không được, chúng ta không thân chẳng quen, ngươi đưa ta trọng bảo như thế, chuyện này ngàn vạn lần không được…
Lệ Hàn đặt chiếc hộp kia vào trong tay Diệp Quan:
- Không có gì không được… ngươi nếu như thực sự băn khoăn, coi như thiếu nợ ta ba cái nhân tình!
Biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
Lệ Hàn nói:
- Vậy cứ quyết định như thế
Nói xong, y cũng không đợi Diệp Quan nói chuyện, quay người trực tiếp tan biến ở phần cuối tinh không cách đó không xa
Sạn Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó cũng biến mất theo ở tại chỗ
Ở tại chỗ, Diệp Quan nhìn chiếc hộp trong tay, lập tức có chút im lặng, cái tên này thế mà hố chính mình, còn may chính mình lưu lại một tay
Nói xong, hắn mở lòng bàn tay ra, một dụng cụ thủy tinh ghi chép xuất hiện ở trong tay của hắn, hắn cười hắc hắc, thu hồi dụng cụ thủy tinh ghi chép kia, sau đó mở hộp ra, trong hộp là một kiện mặc giáp màu đen
Diệp Quan tay vừa chạm vào giáp, trong nháy mắt, giáp kia trực tiếp hóa thành một đạo u quang chui vào giữa trán hắn
Oanh!
Thân thể Diệp Quan run lên kịch liệt, ngay sau đó, khắp toàn thân từ trên xuống dưới hắn trực tiếp bao trùm một tầng giáp thật mỏng, giáp này do từng mảnh từng mảnh lân phiến không biết tên dán lại chế tạo thành, tính chất cũng không cứng rắn, vô cùng mềm mại, giống như hoà thành một thể với thân thể, vô cùng thoải mái dễ chịu
Diệp Quan khẽ động tâm niệm, thanh Mặc kiếm này đột nhiên bay ra, sau đó chém thẳng vào ngực hắn
Keng!
Một tia lửa bắn tung tóe, Mặc kiếm trực tiếp bị đánh bay
Diệp Quan cúi đầu nhìn về phía trước ngực, trước ngực ngay cả một đạo vết cắt cũng đều không có
Bào giờ khắc này, Diệp Quan có chút chấn kinh
Giáp mà tên gia hoả kia đưa cho hắn, thật đúng là một kiện chiến giáp cực phẩm
Nhưng rất nhanh, vừa nghĩ tới ba nhân tình, hắn liền có chút đau đầu
Đúng lúc này, cách đó không xa có một nữ tử đi tới, vào lúc nhìn thấy người tới, Diệp Quan lập tức sửng sốt
Người mới tới không phải là ai khác, chính là Chu Phạm
Diệp Quan: "…"
Ở một bên khác
Sạn Tuyết đuổi kịp Lệ Hàn, nàng do dự một chút, sau đó nói:
- Thiếu chủ, ngài đưa kiện Hàn Lân Giáp kia cho hắn??
Lệ Hàn gật đầu:
- Ừm
Sạn Tuyết có chút không hiểu:
- Vì sao?
Lệ Hàn hỏi lại:
- Vì sao không thể đưa??
Sạn Tuyết nhìn thoáng qua Lệ Hàn:
- Thiếu chủ, ngài vừa mới xưng hô hắn là Diệp huynh… thiếu chủ, ngài chính là thiếu chủ Lệ tộc, càng là tộc trưởng Lệ tộc tương lai, há có thể tuỳ tiện xưng huynh gọi đệ cùng với người khác? Đây không phải là đánh mất thân phận…
- Ừm?
Lệ Hàn đột nhiên ngừng lại, y quay đầu nhìn về phía Sạn Tuyết, ánh mắt có chút lăng lệ
trong lòng Sạn Tuyết giật mình, vội nói:
- Ta không có ý tứ gì khác, chỉ là có chút tò mò
Lệ Hàn bình tĩnh nói:
- Ngươi cũng biết tính cách của ta, ta kết giao bằng hữu cùng với người, từ trước tới giờ không xem thân phận bối cảnh đối phương, chỉ nhìn nhân phẩm của đối phương, nhân phẩm của vị Diệp huynh này cực tốt…
Nói đến đây, y đột nhiên ôm ngực
Sạn Tuyết kinh hãi:
- Thiếu chủ?
Lệ Hàn nói:
- Lời này quá trái lương tâm, lương tâm cắn rứt
Sạn Tuyết: "…"