CHƯƠNG 2197
RẤT ĐẸP TRAI
Diệp Quan sau khi trầm tư một lúc lâu, nói:
- Ngươi trở lại Ác Đạo Minh đi
Bát Điện Chủ sửng sốt, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại:
- Diệp thiếu gia là ta muốn đi làm nội ứng??
Diệp Quan gật đầu:
- Ác Đạo Minh nếu như còn có người đến, nhất định sẽ đi tìm ngươi trước, đến lúc đó, ngươi thay ta chu toàn một chút, nếu như thực sự không thể chu toàn, ngươi liền đưa bọn hắn đến Đại Chu, nơi đó có kiếm khí cô cô ta lưu lại
Bát Điện Chủ:
"…"
Diệp Quan nhìn về phía Bát Điện Chủ:
- Đồng thời, ngươi cũng thăm dò thêm một số tin tức về Ác Đạo Minh cho ta
Bát Điện Chủ gật đầu:
- Được
Diệp Quan dường như nghĩ đến cái gì, đột nhiên nói:
- Ngươi và vị Cửu Điện Chủ kia có quen thuộc không?
Bát Điện Chủ lắc đầu:
- Không có quen, ta chỉ biết là y không phải người bình thường, đến từ một gia tộc cổ xưa nào đó
Nói đến đây, gã nhìn về phía Diệp Quan:
- Diệp thiếu gia và y nhận biết?
Diệp Quan gật đầu:
- Hắn cũng là người của ta
Bát Điện Chủ: "…"
Diệp Quan đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một khoả Đạo Linh Quả bay đến trước mặt Bát Điện Chủ
Bát Điện Chủ ngạc nhiên:
- Diệp thiếu gia, thứ này…
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Làm cho tốt, Ác Đạo Minh có động tĩnh gì, lập tức thông tri cho ta, dĩ nhiên, ngươi nếu như cảm thấy không tiện, cũng không sao cả
Bát Điện Chủ vội nói:
- Không không, Diệp thiếu gia yên tâm, ta là thành tâm quy thuận, tuyệt đối không có ý khác
Diệp Quan khẽ gật đầu, không nói gì nữa, ngự kiếm mà lên, tan biến ở phía xa
Ở tại chỗ, Bát Điện Chủ nhìn khoả Đạo Linh Quả trước mắt, chấn động vô cùng, đây chính là thần vật!
Diệp thiếu gia này thật sự hào phóng!
Bát Điện Chủ thu hồi Đạo Linh Quả, quay người rời đi…
Không biết qua bao lâu, Diệp Quan cuối cùng cũng đi vào Đăng Thiên Vực
Trên một vùng đất rộng lớn, một tấm bia đá vạn trượng đứng sừng sững ở giữa thiên địa, trên tấm bia đá chỉ có hai chữ lớn cổ lão: Đăng Thiên
Khi Diệp Quan đi đến trước tấm bia đá này, vẻ mặt lập tức trở nên ngưng trọng, tấm bia đá này cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, tản ra một loại khí tức cổ lão cùng với tang thương, loại khí tức này khiến cho người ta không kìm lòng được sinh ra một loại lòng kính nể
Đăng Thiên!
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn lại, ở trên đỉnh bia đá, là một dải thềm đá, dải thềm đá kia một mực kết nối đến chân trời, mà ở trên những thềm đá này, có chín cánh cửa đá đứng sừng sững
Cửu trọng thiên!
Diệp Quan đang muốn ngự kiếm mà lên, mà đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ một bên:
- Đạo hữu
Diệp Quan quay đầu nhìn lại, cách đó không xa có hai người đi tới, một nam một nữ, thoạt nhìn đều rất trẻ trung, nam mặc một bộ áo bào trắng, phong độ nhẹ nhàng, nữ thì mặc một bộ váy trắng, dung mạo cực đẹp, nhưng chính là có chút sợ hãi
Dung mạo của hai người rất tương tự
Diệp Quan nói:
- Có việc sao?
Nam tử đi đến trước mặt Diệp Quan, cười nói:
- Đạo hữu là muốn đánh Đăng Thiên Chiến?
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Muốn thử xem
Nam tử nói:
- Đạo hữu là lần đầu tiên tới??
Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Làm sao ngươi biết?
Nam tử cười ha ha một tiếng:
- Muốn đánh Đăng Thiên Chiến này, trước tiên cần phải có hai loại đồ vật, thứ nhất, Tích Đạo Phù, thứ hai, Đạo Dược
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
Nam tử cười giải thích:
- Tích Đạo Phù chính là có thể ẩn nấp thần thức cùng với khí tức của mình, có thể xóa đi dấu vết ngươi lưu lại ở trong thiên địa này, vật này thế nhưng là cực kỳ trọng yếu, không chỉ có thể ẩn giấu khí tức của ngươi, còn có thể khiến cho người khác không có cách nào cảm nhận được ngươi, người khác nếu như không cảm giác được khí tức của ngươi, liền không biết thực lực của ngươi mạnh bao nhiêu, tự nhiên cũng liền không dám tùy tiện ra tay với ngươi, về phần Đạo Dược này…
Nói đến đây, nam tử cười cười, sau đó nói:
- Vậy liền càng trọng yếu hơn. Đạo Dược chính là thánh dược chữa thương, tiến vào nhất trọng thiên này, bên trong hung hiểm vạn phần, thụ thương đó là không thể tránh được, nếu như không có một chút thuốc chữa thương, như vậy sẽ vô cùng nguy hiểm
Tích Đạo Phù!!
Diệp Quan trong lòng nói:
- Tháp Gia, ngươi bây giờ có thể che giấu khí tức cho ta không?
Tháp nhỏ nói:
- Tự nhiên có thể, yên tâm, sau khi cải tạo, hiện tại coi như là vị Bát Điện Chủ kia cũng đều không cảm giác được khí tức của ngươi
Diệp Quan khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía nam tử trước mặt, cười nói:
- Đa tạ huynh đài nhắc nhở, chẳng qua, ta không cần những thứ này
Nam tử cười nói:
- Được thôi
Diệp Quan chắp tay, quay người ngự kiếm mà lên, trực tiếp tan biến ở cuối chân trời
Diệp Quan sau khi đi, nụ cười của nam tử dần dần tan biến, nói:
- Thế nào?
Nữ tử nói:
- Rất đẹp trai
Nam tử mặt đen lại:
- Ta là hỏi ngươi tướng mạo của hắn sao?