CHƯƠNG 2200
THIÊN KHẢI
Qua không biết bao lâu, nam tử trung niên kia đột nhiên ngừng lại, gã cau mày:
- Kiếm ý của ngươi…
Ở nơi xa, Diệp Quan đánh chính là mặt mũi tràn đầy hưng phấn
Không thể không nói, loại chiến đấu thoải mái tràn trề này chính là thoải mái
Nam tử trung niên nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ở chỗ này, ta không làm gì được ngươi, ngươi có thể đi đệ nhị trọng thiên
Nói xong, gã quay người muốn đi
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Chờ một chút
Nam tử trung niên quay người nhìn về phía Diệp Quan:
- Làm sao?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Tiền bối, ngươi có khả năng rời khỏi nơi này không?
Vẻ mặt của nam tử trung niên lúc này trầm xuống:
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Diệp Quan chân thành nói:
- Tiền bối, ta có lẽ có thể mang ngươi rời đi
Nam tử trung niên lắc đầu:
- Người trẻ tuổi, ngươi trẻ tuổi như thế, thiên phú cùng với chiến lực liền đáng sợ như thế, sau lưng tất có người tài ba, nhưng ngươi có biết đây là địa phương nào không? Đây là cửu trọng thiên, chúng ta là bị Đại Đạo trấn áp ở chỗ này, trên người có Đại Đạo Tù Ấn… ngươi biết Đại Đạo không?
Diệp Quan nói:
- Còn xin tiền bối giải hoặc
Nam tử trung niên lắc đầu, không nói gì, liền muốn rời đi
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Tiền bối, vì sao không cho mình một cái cơ hội??
Nam tử trung niên dừng bước lại, gã quay người nhìn về phía Diệp Quan:
- Cho dù ngươi thật sự có thể mang ta rời khỏi nơi này, như vậy Đại Đạo nhân quả cũng không phải ngươi có thể khiêng nổi, ngươi tuổi nhỏ vô tri, không biết sự lợi hại của Đại Đạo nhân quả, ta có thể lý giải, nhưng ta không thể đi theo ngươi cùng nhau chịu chết
Nói xong, gã xoay người rời đi
Lần này, Diệp Quan không tiếp tục mở miệng
Mà đúng lúc này, nam tử trung niên kia đột nhiên lại ngừng lại, nghĩ thầm: Thiếu niên này không giống như là kẻ ngốc nghếch, đối phương nếu đã dám nói như thế, có lẽ thật sự có bài tẩy gì
Sao không tiếp tục trò chuyện?
Ngược lại cũng không tổn thất cái gì
Nghĩ đến đây, nam tử trung niên quay người nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi muốn mang ta ra ngoài như thế nào??
Diệp Quan hỏi:
- Đại Đạo nhân quả này là cái gì?
Nam tử trung niên nói:
- Nhân quả do Đại Đạo hiện có sinh ra, ví dụ như, chúng ta bị nó cầm tù, ngươi nếu như cứu chúng ta, chẳng khác nào là tiêm nhiễm Đại Đạo nhân quả…
Diệp Quan nói:
- Nhân quả này có thể chuyển dời hay không?
Nam tử trung niên nhíu mày:
- Chuyển dời?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng vậy, chuyển dời nhân quả không tốt này lên trên thân người khác… ví dụ như, trên thân cha ta
Nam tử trung niên nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ngươi thật hiếu thuận
Diệp Quan: "…"
Chuyển dời nhân quả!
Nam tử trung niên nhìn thoáng qua Diệp Quan, thấy Diệp Quan không giống như là đang nói đùa, trong lòng lập tức có chút nghi hoặc, chẳng lẽ cái tên này không phải con ruột?
Dù sao, gã chưa thấy qua hố cha như thế
Diệp Quan lại nói:
- Tiền bối, có thể làm không?
Nam tử trung niên trầm giọng nói:
- Thực lực của cha ngươi như thế nào?
Diệp Quan đàng hoàng nói:
- Rất mạnh
Nam tử trung niên sau khi trầm tư một lúc lâu, nói:
- Chuyển dời cũng không phải là không thể được
Diệp Quan lập tức mừng rỡ:
- Thật sự có khả năng?
Nam tử trung niên gật đầu:
- Chẳng qua, ta phải nhắc nhở ngươi, thực lực của cha ngươi phải đủ mạnh, bằng không, Đại Đạo nhân quả chuyển dời lên trên người y, y nếu như không gánh được…
Nói đến đây, gã nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Ngươi hiểu đấy
Diệp Quan mỉm cười:
- Cha ta chịu nổi
Nam tử trung niên nói:
- Ngươi cần ta làm cái gì?
Gã tự nhiên không cho rằng người thiếu niên trước mắt này sẽ cứu gã mà không có ràng buộc gì, người ta cứu gã, hẳn là có mục đích, thiên hạ không có cơm trưa miễn phí!
Diệp Quan nói thẳng:
- Làm việc cho ta trăm năm
Nam tử trung niên không có chút do dự gì, liền nói ngay:
- Điược
Trăm năm thời gian nếu như có thể đổi sự tự do, đó thật đúng là quá kiếm lời
Nhìn thấy người trước mắt sảng khoái như vậy, Diệp Quan cũng là hơi kinh ngạc, không có suy nghĩ nhiều, hắn cười nói:
- Tiền bối có thể nói một chút về nơi này cho ta không?
Nam tử trung niên gật đầu, gã nhìn thoáng qua bốn phía, trong mắt lóe lên một vệt phức tạp:
- Nơi này đã từng tên là Thiên Khải vũ trụ, cũng xưng là Thiên Khải kỷ nguyên…
Nói đến đây, gã nhìn về phía Diệp Quan:
- Biết nơi này vì sao xưng là Thiên Khải kỷ nguyên không?
Diệp Quan lắc đầu
Nam tử trung niên bình tĩnh nói:
- Bởi vì ta liền tên là Thiên Khải
Diệp Quan: "…"
Nam tử trung niên lại nói:
- Dĩ nhiên, đó đều đã là chuyện quá khứ, bây giờ ta, chẳng qua là một tù phạm Đại Đạo
Diệp Quan ngẩng đầu liếc mắt nhìn, có chút hiếu kỳ nói:
- Phía trên cửu trọng thiên này, thật sự là Đại Đạo?