Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2215 - Chương 2215: Ta Cũng Như Thế!

Chương 2215: Ta Cũng Như Thế! Chương 2215: Ta Cũng Như Thế!

CHƯƠNG 2215

TA CŨNG NHƯ THẾ!

Mà bây giờ, hắn đã có một nhóm giúp đỡ mạnh mẽ!

Đoàn đội này đang từ từ hình thành quy mô

Diệp Quan lúc này mang theo hai người vào bên trong Tháp nhỏ, vào sau khi tiến vào Tháp nhỏ, Lý Toại Phong lập tức sững sờ ở tại chỗ

Thiên Khải cười cười, đối với Lý Toại Phong chấn kinh, gã tự nhiên là lý giải, gã lúc trước tiến vào, so với Lý Toại Phong còn khiếp sợ hơn

Lý Toại Phong đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, chân thành nói:

- Vẫn còn có chút đánh giá thấp Diệp công tử

Diệp Quan cười cười, sau đó mở lòng bàn tay ra, một khoả Đạo Linh Quả bay đến trước mặt Lý Toại Phong:

- Tiền bối, vật này có thể trợ giúp ngươi khôi phục tu vi

Lý Toại Phong nhìn thoáng qua Đạo Linh Quả, có chút cả kinh nói:

- Vật này rất tốt

Nói xong, y do dự một chút, sau đó nói:

- Không có chút công lao nào, há có thể nhận lộc?

Diệp Quan chân thành nói:

- Tiền bối, thực không dám giấu giếm, ta có một địch nhân cường đại, chính là Ác Đạo Minh, bởi vậy, tương lai không lâu, có khả năng còn cần tiền bối xuất lực

Lý Toại Phong hơi kinh ngạc:

- Ác Đạo Minh?

Diệp Quan nói:

- Tiền bối cũng biết?

Lý Toại Phong gật đầu:

- Tự nhiên biết, ta lúc đầu còn từng quen biết với bọn hắn

Diệp Quan đột nhiên hỏi:

- Tiền bối là thời đại nào?

Lý Toại Phong nói:

- Thời đại của ta cũng đã qua một tỷ năm

Vẻ mặt của Diệp Quan có chút cổ quái

Lý Toại Phong mỉm cười nói:

- Ngươi là muốn nói, cho dù là Khai Đạo cảnh cũng không có khả năng sống lâu như thế, đúng không?

Diệp Quan gật đầu

Lý Toại Phong nói:

- Có hai nguyên nhân, thứ nhất, lúc ta tiếp xúc với bọn hắn, còn chưa có đi đến Khai Đạo cảnh, thứ hai, phàm là người bị Đại Đạo trấn áp, tốc độ tuổi thọ trôi qua sẽ trở nên vô cùng chậm chạp

Diệp Quan không hiểu:

- Vì sao?

Lý Toại Phong giải thích:

- Đây là Đại Đạo trừng phạt đối với chúng ta, để cho chúng ta vĩnh viễn không thể thoát khốn, dĩ nhiên, tuổi thọ mặc dù trôi qua vô cùng chậm chạp, nhưng cũng không phải chuyện gì tốt, bởi vì thân thể của cùng với linh hồn của chúng ta cũng không thể thay đổi trong quá trình này, đơn giản một chút mà nói liền là tử vong mãn tính tăng thêm tra tấn mãn tính, chúng ta biết rất rõ ràng mình lúc nào sẽ chết, nhưng lại không thể làm gì

Diệp Quan nói khẽ:

- Thì ra là thế

Lý Toại Phong trầm giọng nói:

- Nếu như Ác Đạo Minh này muốn giết ngươi, vậy ngươi sẽ gặp nguy hiểm

Diệp Quan nói:

- Tiền bối tiếp xúc là vị điện chủ nào?

Lý Toại Phong nói:

- Tam Điện Chủ, người này cũng là một vị Kiếm Tu, hơn nữa, người này còn là một vị Ác Đạo, dùng muôn vàn ác niệm làm kiếm thành đạo, cảnh giới Khai Đạo… chiến lực cực kỳ khủng bố

Diệp Quan yên lặng

Lý Toại Phong chân thành nói:

- Diệp công tử yên tâm, nhận ân một giọt báo ân một dòng, cho dù vị Tam Điện Chủ kia đến, ta cũng sẽ liều mạng chiến một trận, bảo hộ ngươi chu toàn

Thiên Khải vốn cũng muốn nói gì đó để biểu thị một thoáng, nhưng ngôn từ trong bụng quá ít, đành phải nói:

- Ta cũng như thế!

Diệp Quan: "…"

Theo Lý Toại Phong gia nhập, bên Diệp Quan lại có thêm một vị cường giả tuyệt thế, hơn nữa, vị cường giả tuyệt thế này còn là một vị Kiếm Tu, chiến lực tự nhiên không phải cường giả Khai Đạo cảnh bình thường có thể so sánh

Mà trong thời gian kế tiếp, Diệp Quan mỗi ngày đều chiến đấu với Lý Toại Phong ở bên trong Tháp nhỏ, ma luyện kiếm ý cùng với thần tính của mình

Tu luyện ở bên trong Tháp nhỏ, tự nhiên là cực kỳ tiết kiệm thời gian của hắn. Lý Toại Phong mặc dù chỉ có không đến ba thành chiến lực thời kỳ đỉnh cao, nhưng thực lực vẫn rất khủng bố, trải qua giao thủ, Diệp Quan hoàn toàn bị áp chế, cơ hồ không có sức hoàn thủ, nhưng Diệp Quan lại vô cùng thích loại cảm giác này, đây là sau khi hắn đạt đén mười thành thần tính, lần đầu tiên đối chiến với Kiếm Tu mạnh mẽ như thế. Càng đánh càng thoải mái!

Ầm!

Ở bên trên một mảnh hoang nguyên, theo một đạo kiếm quang vỡ nát, Diệp Quan trực tiếp lùi lại đến ngàn trượng có hơn, mà hắn vừa dừng lại một cái, một đạo kiếm quang bỗng nhiên giết tới, chính là Lý Toại Phong, mà khi kiếm của Lý Toại Phong cách giữa trán Diệp Quan còn có nửa trượng, đột nhiên, y xoay người một cái, đánh xuống một kiếm.

Ầm!

Một thanh kiếm ý trực tiếp bị chém bay!

Nhưng lúc này, lại là một thanh kiếm xuất hiện sau lưng Lý Toại Phong

Trì Hoãn Nhất Kiếm!

Lý Toại Phong lộ ra thần sắc bình tĩnh, tay phải cầm kiếm liên tục vung lên, trong khoảnh khắc, hết thảy kiếm ý của Diệp Quan đều bị đánh bay

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống

Mà lúc này, Lý Toại Phong đột nhiên ngừng lại, y nhìn về phía Diệp Quan, có một chút ngoài ý muốn:

- Môn kiếm kỹ này của ngươi rất đặc thù, chỉ tiếc tốc độ cùng với uy lực đều còn chưa đủ, nếu không phải như vậy, sẽ vô cùng đáng sợ

Bình Luận (0)
Comment