CHƯƠNG 2232
CHỈ NHƯ VẬY?
“Hơn nữa, ta nhận được tin tức, gã lần này còn không phải là một người đến, gã còn gọi đến một số cường giả thần bí, thân phận của những cường giả kia, coi như là ta cũng không thể tra được”
Diệp Quan cười nói:
- Lệ huynh, ngươi thật giống như cũng là người Ác Đạo Điện
Lệ Hàn nhíu mày:
- Ngươi tại sao lại như vậy? Ta coi ngươi là huynh đệ sinh tử, ngươi lại nói với ta loại lời này, thật không có ý nghĩa
Diệp Quan lập tức im lặng, mẹ nó, ngươi và ta biến thành huynh đệ sinh tử từ lúc nào?
Lệ Hàn đột nhiên lại nói:
- Ngươi có tính toán gì?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Đi một bước xem một bước
Lệ Hàn nhíu mày:
- Chỉ như vậy?
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
Lệ Hàn lập tức có chút im lặng
Diệp Quan cười nói:
- Lệ huynh, ngươi lần này tới tìm ta là muốn đồng sinh cộng tử với huynh đệ ta sao?
Lệ Hàn gật đầu:
- Xem như vậy
Diệp Quan lập tức có chút hiếu kỳ:
- Vì sao?
Lệ Hàn nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nói:
- Bởi vì ta cảm thấy Diệp huynh sẽ thắng
Diệp Quan ngẩn người, sau đó nói:
- Chỉ như vậy?
Lệ Hàn gật đầu:
- Đúng vậy
Diệp Quan nhìn chằm chằm Lệ Hàn, không nói gì
Lệ Hàn cười nói:
- Lệ gia chúng ta mặc dù không bằng quá khứ, nhưng cũng còn có một số cường giả Khai Đạo cảnh, hơn nữa, hệ thống tình báo của Lệ gia chúng ta còn không tệ, ta tin tưởng có thể trợ giúp Diệp huynh một chút
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Lệ huynh, ngươi phải biết, địch nhân của ta thế nhưng là Ác Đạo Minh
Lệ Hàn gật đầu:
- Ta biết
Diệp Quan sau khi yên lặng một lúc lâu, cười nói:
- Hoan nghênh Lệ huynh gia nhập
Lệ Hàn khẽ gật đầu, sau đó nói:
- Ta đi tìm hiểu tin tức cho ngươi, xem thử vị Tứ Điện Chủ kia triệu tập cường giả nào, sau đó định ra biện pháp đối phó
Nói xong, y quay người rời đi, nhưng chưa đi được mấy bước, y đột nhiên lại ngừng lại, sau đó nói:
- Diệp huynh, ta là thực lòng tới trợ giúp ngươi
Dứt lời, y trực tiếp tan biến ở tại chỗ
Ở tại chỗ, Diệp Quan yên lặng
Tứ Điện Chủ!
Phía trên Khai Đạo cảnh
Diệp Quan lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, hắn đi về phía nơi xa
Không bao lâu, hắn đi đến trước một ngôi đại điện, hoàn toàn tối đen, giống như một cái lồng giam, chung quanh có một cỗ bầu không khí quỷ dị, giống như địa ngục
Không chỉ như thế, lúc Diệp Quan tới gần phiến khu vực này, ánh sáng trong phiến khu vực này đột nhiên mờ đi, bốn phía lộ ra một cỗ âm phong, lạnh thấu xương. Ngoài ra, Diệp Quan còn phát hiện ra, ở phía trên đại điện kia, có một đám mây đen quỷ dị trôi nổi, trong mây đen, có lửa phiêu động, bên trong thỉnh thoảng còn truyền đến một số tiếng kêu thảm thiết thê lương, thanh âm kia thực sự là vô cùng thê thảm, phảng phất như đang chịu nỗi khổ lột da lăng trì
Diệp Quan cau mày, nói trong lòng:
- Nho Uyên tiền bối, lai lịch của vị này đến cùng là gì?
Nho Uyên nói:
- Ta cũng không biết, bởi vì trước khi ta đến, gã đã ở nơi này. Hơn nữa, gã không thích tiếp xúc với người khác, bởi vậy, ta đối với gã là không có chút hiểu rõ nào
Nói đến đây, lão dừng một chút, lại nói:
- Ngươi chớ có tới gần cung điện kia quá mức, thực lực của người này cực kỳ khủng bố, thực của ngươi bây giờ mặc dù mạnh hơn trước rất nhiều, nhưng còn chưa thể so sánh với gã
Diệp Quan khẽ gật đầu, đang định nói chuyện, đúng lúc này, một luồng khí tức kinh khủng đột nhiên kéo tới từ chân trời
Diệp Quan đột nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy chân trời trực tiếp sôi trào lên, ngay sau đó, một vị Đại Hán thô cuồng tựa như một viên đạn pháo trực tiếp đánh tới toà đại điện màu đen kia
- Cút!
Lúc này, một tiếng rống giận dữ đột nhiên vang vọng từ bên trong tòa cung điện màu đen này, ngay sau đó, một cỗ lực lượng sóng âm vô hình trong nháy mắt khuếch tán ra
Ầm!
Vị Đại Hán thô cuồng kia trực tiếp bị đánh bay đến mấy chục vạn trượng, gã vừa dừng lại một cái, toàn bộ thân thể cùng với linh hồn liền tan biến giống như một tờ giấy bùng cháy
Thần hồn câu diệt!
Mà Diệp Quan vào lúc nhìn thấy cỗ sóng âm kinh khủng kia, sắc mặt hắn kịch biến trong nháy mắt, vội vàng phóng xuất ra Vô Địch kiếm ý của chính mình ngăn ở trước mặt, đồng thời, chính mình điên cuồng lùi lại
Mà vào lúc cỗ sóng âm kia đánh vào trên kiếm ý của Diệp Quan, Vô Địch kiếm ý của hắn vỡ nát trong nháy mắt
Diệp Quan bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, vội nói:
- Thiên Thiên
Oanh!
Trong nháy mắt, khí tức của Diệp Quan điên cuồng tăng vọt, đồng thời, hắn đột nhiên rút kiếm chém về phía trước
Kiếm ý như thuỷ triều mãnh liệt ập ra
Ầm!
Kiếm quang vỡ nát, Diệp Quan trực tiếp bị đánh bay đến mấy vạn trượng có hơn, mà cỗ sóng âm kia vẫn còn chưa có biến mất, trong lòng Diệp Quan kinh hãi, trực tiếp lấy ra Thanh Huyền kiếm, vung ra một kiếm