CHƯƠNG 2238
UNG ĐẾ
“Mà vào lúc nàng hấp hối, nàng nắm chặt tay của thiếu niên nói: Nhất định phải trở nên nổi bật…”
Trở nên nổi bật!
Diệp Quan nhìn thoáng qua nam tử áo đen, không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe
Nam tử áo đen lần này sau khi trầm mặc rất rất lâu, mới tiếp tục nói:
- Thiếu niên sau khi mai táng tỷ tỷ, liền rời khỏi thôn. Rất nhiều rất nhiều năm sau, thiếu niên trở về thôn, thiếu niên đào mộ phần của tỷ tỷ lên, sau đó mang hài cốt của tỷ tỷ đi…
Nói xong, gã đứng dậy đi đến trước một cái giường, sau đó chậm rãi vén chăn mền, dưới chăn, là một bộ bạch cốt trong suốt như ngọc
Nam tử áo đen nhẹ nhàng vuốt bộ bạch cốt kia, tay khẽ run, một lúc sau mới khàn giọng nói:
- Thiếu niên sau khi mang theo hài cốt tỷ tỷ rời khỏi thôn, từ đó bước lên con đường cầu đạo. Vào rất nhiều năm sau đó, thiếu niên khi đó đã là cử thế vô địch, nhưng y vẫn như cũ không thể nghịch chuyển Đại Đạo Sinh Tử pháp tắc… thế là, y trải qua thiên tân vạn khổ, rốt cuộc tìm được Đại Đạo hiện có, thiếu niên biết, chỉ có đánh bại Đại Đạo, mới có thể nghịch chuyển thời gian, làm cho tỷ tỷ mình phục sinh…
Nói đến đây, gã chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Nhưng mà, Đại Đạo thật sự vô cùng mạnh, mặc kệ thiếu niên tu luyện như thế nào, làm thế nào đột phá chính mình, cũng đều không thể rung chuyển Đại Đạo một chút, nhưng thiếu niên chưa từng từ bỏ, y ở lại chỗ của Đại Đạo, một ngày không đánh bại Đại Đạo, y liền một ngày không đi…
Diệp Quan thở dài trong lòng, không nói gì
Nam tử áo đen đột nhiên nói:
- Ta không sống được bao lâu nữa
Diệp Quan nhìn về phía nam tử áo đen, ngạc nhiên
Nam tử áo đen chậm rãi mở hai tay ra, phía trên có rất nhiều rất nhiều vết rạn màu đen thần bí, bên trong vết rạn còn có rất nhiều lực lượng đặc thù thần bí đang lưu động:
- Những năm gần đây, ta không ngừng giao thủ cùng với Đại Đạo, đã là thân trúng Đạo Khiển, tuổi thọ cũng đang không ngừng trôi qua…
Nói xong, gã quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Lần đầu tiên gặp mặt, nếu như ta không nương tay, ngươi dựa vào thực lực của bản thân là không thể rời đi
Diệp Quan gật đầu:
- Ta biết, ngươi sở dĩ lưu thủ, là bởi vì môn kiếm kỹ kia của ta?
Nam tử áo đen gật đầu:
- Đúng vậy
Nói xong, gã thu hài cốt trước mặt vào trong nhẫn trữ vật, sau đó quay người đi đến trước mặt Diệp Quan, đưa nhẫn trữ vật cho Diệp Quan
Diệp Quan lại không có thu
Nam tử áo đen nhìn Diệp Quan, nói:
- Ta chưa bao giờ nghĩ tới muốn phục sinh nàng, ta chỉ là muốn đi tìm nàng, nhìn xem nàng hiện tại đã chuyển thế trùng sinh, hay là đã triệt để bị Đại Đạo ma diệt… nếu như đã chuyển thế trùng sinh, nàng sống có tốt hay không… nếu như đã bị Đại Đạo ma diệt… ta hi vọng ngươi có thể giúp ta cầu một thoáng người sau lưng ngươi, xem thử có thể nghịch chuyển pháp tắc Đại Đạo hay không, cho nàng một cái cơ hội chuyển thế sống lại…
Diệp Quan sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Ta không dám hứa chắc, nhưng ta về sau nếu như nhìn thấy cô cô ta, ta sẽ thử cầu nàng một chút
Nam tử áo đen gật đầu:
- Tạ ơn
Diệp Quan dùng hai tay tiếp nhận nhẫn trữ vật, sau đó nói:
- Tiền bối xưng hô như thế nào?
Nam tử áo đen nói:
- Tỷ tỷ ta từng thích gọi ta là Tiểu Ung, mà thế nhân thì gọi ta là Ung Đế
Diệp Quan có chút hiếu kỳ nói:
- Ung Đế tiền bối, lúc ta mới tiến vào, nhìn thấy trên điện này có tiếng kêu thảm thiết truyền đến…
Ung Đế đạo:
- Là người thôn năm đó
Diệp Quan khẽ gật đầu, đang muốn nói chuyện, Ung Đế đột nhiên xuất ra một chiếc nhẫn trữ vật đưa cho Diệp Quan:
- Những năm gần đây, không ít người bên ngoài đi vào nơi này, ta sau khi giết bọn hắn, đạt được nhẫn trữ vật của bọn hắn, ngoài ra, còn có chính một chút tích súc của ta, đều cho ngươi
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Đa tạ
Nói xong, hắn tiếp nhận nhẫn trữ vật, sau đó lại nói:
- Tiền bối hiện tại có muốn rời đi?
Nam tử áo đen lắc đầu:
- Ta muốn đợi một hồi ở chỗ này
Diệp Quan nói:
- Được
Nói xong, hắn quay người rời đi
Nam tử áo đen đột nhiên nói:
- Đừng đi trọng thiên bên trên
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao?
Nam tử áo đen nói:
- Người ở trọng thiên bên trên tâm thuật bất chính, nếu như để cho đối phương biết được thần vật trên người ngươi, nhất định sẽ nổi lên ý đồ xấu, đến lúc đó, sẽ tăng thêm phiền toái
Diệp Quan gật đầu:
- Được
Nói xong, hắn quay người rời đi
Nam tử áo đen đột nhiên lại nói:
- Kẻ mạnh nhất kia lưu cho ta
Diệp Quan khẽ gật đầu, sau đó đi ra đại điện
Sau khi đi ra đại điện, Diệp Quan ngẩng đầu liếc mắt nhìn đỉnh đầu, bên trong đám mây đen kịt kia, tiếng kêu thảm thiết còn thỉnh thoảng vang lên, vô cùng thê lương