CHƯƠNG 2261
QUAN ĐẾ
Oanh!
Quyền vực khủng bố kia trong nháy mắt vỡ nát, ngay sau đó, Thanh Huyền kiếm tựa như là một cái vòng xoáy, mấy trăm vạn oan hồn như thủy triều giữa thiên địa bị hút tới, sau đó trực tiếp bị nó thôn phệ
Nhìn thấy một màn này, Quan Đế trực tiếp sững sờ ở tại chỗ, cái quái gì vậy?
Chỉ là trong nháy mắt, mấy trăm vạn oan hồn đều bị hấp thu!
Thiên địa khôi phục như thường!
Tất cả mọi người hóa đá
Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm hóa thành một đạo kiếm quang bay trở về trong tay hắn, Diệp Quan nhìn về phía Quan Đế, bình tĩnh nói:
- Ngươi là tới đưa đồ sao?
Mọi người: "…"
Quan Đế đột nhiên giận dữ, liền muốn động thủ, nhưng nghĩ lại: Không đúng, kiếm của kẻ này có thể dễ dàng như thế phá Tử Vong Quyền Vực của ta, tuyệt đối là vật phi phàm, hơn nữa người này có thể làm cho Ác Đạo Minh khổ tâm như thế, nhất định có lai lịch lớn, ta cùng với hắn không oán không cừu, thực sự không cần thiết liều chết với hắn, vẫn là quan sát trước, sau đó tính toán, để tránh làm pháo hôi
nghĩ đến đây, gã nhìn thoáng qua Diệp Quan, hừ lạnh nói:
- Điêu trùng tiểu kỹ, lão tử không muốn lấy lớn hiếp nhỏ, bằng không lão tử hôm nay liền đánh chết ngươi
Nói xong, gã trực tiếp quay người đi xuống tửu quán phía dưới
Nhìn thấy Quan Đế trực tiếp không đánh, Diệp Quan cau mày, cái tên này làm cái quỷ gì vậy?
Quan Đế sau khi đi vào tửu quán, sau khi nhìn thấy Chiêu Võ Đạo Đế, gã lập tức xúc động:
- Lão đại ca!
Chiêu Võ Đạo Đế cười nói:
- Quan huynh, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ
Quan Đế cười nói:
- Ngày đó từ biệt, không ngờ tới còn có ngày gặp lại, hôm nay gặp mặt, phong thái đại ca vẫn như cũ, tái thế vô địch, tiểu đệ cực kỳ kính nể
Chiêu Võ Đạo Đế cười ha ha một tiếng:
- Quan huynh, trải qua những năm này, ngươi so với năm đó ít hơn một chút ngạo khí, nhiều hơn một phần trầm ổn
Quan Đế mỉm cười:
- Ở trước mặt đại ca, chớ nói ta, người nào trên thế gian có tư cách ngạo??
Thiên Vũ Sân nhìn thoáng qua Quan Đế, trong lòng nhiều hơn một phần mối nguy
Chiêu Võ Đạo Đế cười nói:
- Lần này triệu ngươi đến đây, một là muốn gặp cố nhân một lần, hai là muốn cho bọn ngươi chứng kiến một thoáng sự rực rỡ của ta
Quan Đế dường như nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, lập tức làm một lễ thật sâu:
- Là vinh hạnh của ta
Chiêu Võ Đạo Đế quay đầu nhìn về phía Diệp Quan nơi chân trời, đang muốn nói chuyện, nhưng vào lúc này, chân trời nơi xa đột nhiên nổ tung ra, ngay sau đó, một cái đầu đẫm máu bay ra
Chính là Tiền Lão đầu giao thủ cùng với Lý Toại Phong trước đó!!
Sau đó Lý Toại Phong cũng đi ra, trong lòng bàn tay của y, hai thanh phi kiếm nhẹ nhàng trôi nổi, quanh thân tản ra kiếm thế thao thiên
Nhìn thấy Lý Toại Phong, Diệp Quan cũng là thở dài một hơi, dù sao, những cường giả mà Chiêu Võ Đạo Đế này đưa tới cũng đều không kém
Lý Toại Phong đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn trữ vật bay đến trước mặt Diệp Quan
Diệp Quan hơi kinh ngạc.
Lý Toại Phong cười nói:
- Nhẫn trữ vật của lão đầu kia
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Tiền bối tự mình giữ lại là được
Lý Toại Phong cười nói:
- Một chút ngoại vật, vô dụng đối với ta, ngươi thu đi!!
Diệp Quan do dự một chút, sau đó gật đầu:
- Được
Nói xong, hắn thu nhẫn trữ vật vào, trong nhẫn trữ vật có mấy trăm đầu Tổ Mạch, cũng tính là một khoản tiền lớn
Lý Toại Phong chậm rãi quay người, y nhìn Chiêu Võ Đạo Đế trong tửu quán phía dưới, kiếm khẽ run lên, y vẫn là muốn đánh một trận với người mạnh nhất, mà lúc này, Diệp Quan đột nhiên nói:
- Tiền bối, trước hết giết những người kia
Nói xong, hắn chỉ chỉ đám cường giả Vu Mã tộc tử chiến cùng với đám người Đại Chu Đạo Quân ở nơi xa kia
Lý Toại Phong khẽ gật đầu, khẽ động tâm niệm, hai thanh phi kiếm đột nhiên hóa thành kiếm quang vạn trượng phóng lên tận trời, chém thẳng về phía đám người Vu Mã Lạc
Ở nơi xa, Vu Mã Lạc đang kịch chiến dường như cảm nhận được cái gì, gã mãnh liệt xoay người, khi nhìn thấy cái hai thanh phi kiếm kia, sắc mặt của gã bỗng nhiên đại biến, vội vàng tế ra một kiện khiên tròn cản ở trước người
Ầm ầm!
Khiên tròn kịch liệt run lên, lập tức trực tiếp nổ tung ra, Vu Mã Lạc trong nháy mắt bị đánh bay đến mấy vạn trượng bên ngoài
Mà hai thanh phi kiếm kia như kinh lôi chợt lóe lên từ giữa sân, trong nháy mắt giết tới trước mặt Vu Mã Lạc
sắc mặt của Vu Mã Lạc đại biến, gã biết, gã căn bản không phải đối thủ của vị Kiếm Tu thần bí này, ngay lập tức không còn dám có bất kỳ giữ lại nào, trực tiếp lấy ra một con dấu, sau đó thôi động nó
Oanh!
Ở bên trong con dấu, một vệt ánh sáng đỏ đột nhiên phóng lên tận trời