Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2269 - Chương 2269: Cái Quái Gì Vậy?

Chương 2269: Cái Quái Gì Vậy? Chương 2269: Cái Quái Gì Vậy?

CHƯƠNG 2269

CÁI QUÁI GÌ VẬY?

Con cháu tự có phúc của con cháu, chính mình đã là một người trong quá khứ, cho dù lựa chọn của con cháu hôm nay là sai lầm, chính mình có thể sửa lại, nhưng về sau thì sao?

Nếu như thế, còn không bằng tin tưởng hậu nhân của mình, về phần là phúc hay là họa, vậy cũng chỉ có thể xem thiên ý

nghĩ đến đây, Lệ Minh quay người nhìn về phía Thiên Vũ Thế, cười nói:

- Thiên Vũ Thế, không ngờ tới, những lão gia hỏa chúng ta sau khi chết còn phải quan tâm con cháu hậu thế, thật sự là phiền não!

Thiên Vũ Thế dường như đã hiểu rõ lựa chọn của Lệ Minh, ngay lập tức trầm giọng nói:

- Lệ Minh, ngươi chắc chắn chứ?

Lệ Minh cười chỉ Lệ Hàn cách đó không xa:

- Ta tin tưởng vị hậu bối này của ta, trẻ tuổi như thế, lại có phách lực như thế, lại có có thể được toàn tộc Lệ Tộc chúng ta ủng hộ, ta xem trọng y

Nghe vậy, trong lòng Lệ Hàn cách đó không xa lập tức thở dài một hơi

Lão tổ vẫn là lão tổ!

Thiên Vũ Thế vẻ mặt âm trầm như nước

Lệ Minh cười to nói:

- Thiên Vũ Thế, tái chiến một lần, một lần cuối cùng, ha ha!

Dứt lời, lão trực tiếp hóa thành một vệt cầu vồng hung hăng đụng về phía Thiên Vũ Thế

Trong chớp mắt, Lệ Minh chính là trực tiếp cưỡng ép đụng vào bên trong đại trận hộ tộc của Thiên Vũ tộc

Thiên Vũ Thế không thể tránh né, đành phải từ bỏ Diệp Quan, chuyên tâm đối phó với Lệ Minh trước mắt

Mà ở một bên khác, Vu Mã Hình thì thao túng đại trận của chính mình, từng cỗ uy áp diệt thế đáng sợ không ngừng tuôn ra từ bên trong đại trận kia

Lý Toại Phong đi đến trước mặt Diệp Quan, y mở lòng bàn tay ra, hai thanh kiếm ý đột nhiên phóng lên tận trời, sau một khắc, hai thanh kiếm như điện trực tiếp xẹt qua chân trời, hung hăng chém về phía Vu Mã Hình

Ở trung ương trận pháp, trong mắt Vu Mã Hình lóe lên một vệt lệ khí, tay phải gã nâng lên cao cao, lập tức đột nhiên vỗ xuống một chưởng

Oanh!

Trong chốc lát, từng luồng ánh sáng trắng đáng sợ tuôn ra từ bên trong trận pháp kia, chẳng qua là trong khoảnh khắc, liền bao phủ hai thanh phi kiếm của Lý Toại Phong

Trận pháp này vốn là át chủ bài cường đại nhất của Vu Mã tộc, mà vào giờ khắc này lại là tự mình Vu Mã Hình điều khiển, uy lực kia tự nhiên là hơn xa ngày xưa

Nhìn thấy uy lực của trận pháp này vậy mà mạnh mẽ như thế, sắc mặt của đám người Lý Toại Phong đều là đại biến, Lý Toại Phong liền muốn mang theo Diệp Quan lui lại, nhưng mà vào lúc này, Diệp Quan đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang bắn mạnh ra

Lý Toại Phong hoảng hốt, liền muốn ngăn cản, nhưng tốc độ của Diệp Quan thật sự là quá nhanh, trong chớp mắt liền đã xông đến trước mảnh ánh sáng trắng kia

Diệp Quan dùng hai tay cầm kiếm đột nhiên chém xuống

Xùy!

Một kiếm này vậy mà mạnh mẽ chém vỡ ánh sáng trắng, cùng lúc đó, Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm bay ra, đi vào mảnh khu vực trận pháp kia

Thanh Huyền kiếm kịch liệt run lên!

Oanh!

Vô số kiếm quang bộc phát ra, đại trận Vu Mã tộc vỡ nát ầm ầm

Mọi người đều là sửng sốt

Trận này liền tuỳ tiện bị phá đi như vậy?

Vu Mã Hình ở trung ương trận pháp cũng là mặt mũi tràn đầy khó có thể tin, uy lực trận pháp này của mình lão là rõ ràng nhất, lúc trước thế nhưng là từng chống lại Thiên Hành văn minh, mặc dù không có chống nổi, nhưng đó cũng tuyệt đối không phải người bình thường có thể phá mất

Mà vào giờ khắc này, trận pháp chính mình sáng tạo này ở trước mặt Diệp Quan vậy mà yếu đuối như thế!

Một kiếm phá đi?

Cái quái gì vậy?

Rất nhanh, ánh mắt của Vu Mã Hình rơi vào Thanh Huyền kiếm trên tay Diệp Quan nơi xa, lão gắt gao nhìn chằm chằm thanh Thanh Huyền kiếm này, lão biết, chuyện này có quan hệ với kiếm này, chẳng qua khiến cho lão nghi ngờ là, là kiếm gì, vậy mà có thể dễ dàng phá mất trận pháp chính mình sáng tạo như thế?

Không chỉ Vu Mã Hình, đám người Lý Toại Phong đều có chút chấn kinh, thanh kiếm này của Diệp thiếu gia, thật sự là có chút vô địch

Diệp Quan quay đầu nhìn về phía một bên khác, lúc này, Ung Đế cùng với vị Chiêu Võ Đạo Đế kia đã chiến đấu đến mức dị thường kịch liệt

Phiến thời không chỗ hai người đã kinh biến đến mức mơ hồ, nhìn không rõ ràng

Trong mắt Diệp Quan nhiều thêm một vệt lo lắng

Không chỉ Diệp Quan, trong mắt đám người Lý Toại Phong cũng là có chút lo lắng, mặc dù ngay vừa rồi, Ung Đế đã trấn áp Chiêu Võ Đạo Đế, nhưng vị Chiêu Võ Đạo Đế này rõ ràng còn có chỗ giữ lại, đối phương nếu như vận hết toàn lực…

Răng rắc!

Mọi người trong khi suy nghĩ, mảnh mơ hồ thời không ở nơi xa kia đột nhiên nứt ra như gương, ngay sau đó, một bóng người liên tục lùi lại mấy ngàn trượng

Mọi người vội vàng ngưng thần nhìn lại, vào thấy rõ người lui, chính là một bên mừng một bên lo

Bình Luận (0)
Comment