Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2297 - Chương 2297: Nhân Phẩm!

Chương 2297: Nhân Phẩm! Chương 2297: Nhân Phẩm!

CHƯƠNG 2297

NHÂN PHẨM!

Diệp Quan nhìn chiếc nhẫn trữ vật trước mặt, trong nhẫn trữ vật có gần vạn đầu Tổ Mạch, hơn ngàn khối Vĩnh Hằng Tinh

Diệp Quan lại là lắc đầu:

- Tiền bối, không cần như thế, ngươi và ta không oán không cừu, ta há có thể lấy đồ của ngươi?

hắn mặc dù yêu tài, nhưng là người có nguyên tắc, cùng với đối phương không oán không cừu, cứ như vậy nhận lấy, vậy liền thật sự là ỷ thế hiếp người

nghe được Diệp Quan, trong mắt lão giả lóe lên một vệt kinh ngạc, nhưng nụ cười trên mặt vẫn như cũ không thay đổi, lão hòa ái nói:

- Thực sự không dám giấu giếm, tại hạ có một chuyện muốn nhờ

Diệp Quan nói:

- Muốn rời đi nơi này?

lão giả vội vàng gật đầu:

- Đúng vậy

nói xong, lão cúi đầu thật sâu đối với Diệp Quan:

- Còn xin Diệp thiếu gia hỗ trợ, tại hạ nguyện ý đi theo Diệp thiếu gia ngàn năm

Diệp Quan yên lặng, không nói gì

lão giả do dự một chút, sau đó nói:

- Vạn năm cũng được

Diệp Quan vẫn không có nói chuyện

lão giả thấp giọng thở dài, sau đó nói:

- Chỉ cần Diệp thiếu gia hỗ trợ, Diệp thiếu gia muốn thế nào cũng đều được

Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Thực lực của tiền bối so với Ung Đế như thế nào?

lão giả sau khi suy tư một lát, nói:

- Vào trước khi y đột phá, ta và y chia năm năm, y sau khi đột phá, ta không bằng y

chia năm năm!

Diệp Quan có chút chấn kinh, phải biết, Ung Đế vào trước khi đột phá, thế nhưng là vẫn có thể đánh với Diệt Đạo một trận. Quả nhiên, người bị giam trong này không có ai là người tầm thường

Diệp Quan lại nói:

- Ung Đế tiền bối trước đó từng nói với ta, bảo ta ngàn vạn lần đừng có tới trọng thiên này, nói tính cách của cường giả trong trọng thiên này táo bạo, không phải dễ ở chung như vậy…

Nhân phẩm!

Hắn mời chào cường giả không chỉ có xem thực lực, tự nhiên còn phải xem nhân phẩm, nhân phẩm không tốt, giữ ở bên người chính là một quả bom hẹn giờ

nghe được Diệp Quan, lão giả cười khổ:

- Diệp thiếu gia, kỳ thật cường giả có thể đi đến cấp độ Khai Đạo này, trên tay người nào không có dính qua máu tươi của sinh mệnh vô tội?? Một người là người tốt hay là người xấu, quyết định bởi với đối phương đối mặt là ai, liền như lúc này, ta đối mặt là Diệp thiếu gia, như vậy ta dĩ nhiên là người tốt, bởi vì ta căn bản không có tư cách làm ác đối với Diệp thiếu gia, cũng không dám, chính là loại một chút ý niệm làm ác cũng đều không dám có

Diệp Quan yên lặng

lão giả lại nói:

- Dĩ nhiên, ta cũng có thể hiểu được sự lo lắng của Diệp thiếu gia, sợ người tâm thuật bất chính ở bên cạnh, về sau sẽ đâm sau lưng, nhưng Diệp thiếu gia hoàn toàn có khả năng yên tâm, ta ra ngoài là muốn sống, không phải là muốn chết

Diệp Quan cười nói:

- Tiền bối dạng này thì thế nào, Quan Huyền học viện chúng ta đang mời chào một số cung phụng, liền ủy khuất tiền bối làm một cung phụng tại Quan Huyền học viện chúng ta, bình thường không cần phải để ý đến sự tình, lúc cần phải đánh nhau, tiền bối xuất thủ một chút là được, được chứ?

lão giả lúc này gật đầu:

- Có thể

Diệp Quan khẽ gật đầu, hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, đang muốn lấy ra Thanh Huyền kiếm, lúc này, đạo Đại Đạo Tù Ấn ở chân trời kia đột nhiên hiển hiện, sau đó trực tiếp biến mất không thấy gì nữa

lão giả khôi phục thân tự do

Diệp Quan: "…"

Lão giả nhìn thoáng qua Diệp Quan, cười khổ

lão bị Đại Đạo Tù Ấn này cầm tù không biết bao nhiêu năm tháng, cả đời này, lão cũng đều đang nghĩ hết thảy biện pháp chạy ra khỏi nơi này, nhưng mà, cuối cùng vẫn là phí công, mà vào giờ khắc này, thiếu niên này chẳng qua là ngẩng đầu liếc mắt nhìn, Đại Đạo Tù Ấn chính là tự động tán đi, tiêu tán ở giữa thiên địa

trong lòng lão giả có chút cảm thán, phức tạp

chênh lệch giữa người với người, làm sao lớn như vậy chứ?

Diệp Quan đột nhiên nói:

- Tiền bối, ta muốn ma luyện nhục thân cùng với thần tính còn có kiếm ý của mình, bởi vậy, ta muốn chiến một trận với tiền bối, không biết ý của tiền bối như thế nào

lão giả lại là lắc đầu:

- Thần tính không phải dựa vào chiến đấu để ma luyện

Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:

- Không phải dựa vào chiến đấu?

lão giả gật đầu:

- Dĩ nhiên, một mực chiến đấu, đúng là có thể tăng cường thần tính của ngươi, thế nhưng, ngươi nếu như muốn đi đến thần tính hoàn mỹ không một tì vết, cũng chỉ có thể dựa vào thất tình lục dục dể luyện, chỉ có đột phá thất tình cùng với lục dục, thần tính mới có thể trở nên hoàn mỹ

Diệp Quan yên lặng, thất tình lục dục? Chẳng lẽ còn muốn tìm thêm mấy người vợ?? Chuyện này… có phải là không tốt lắm?

Diệp Quan nở nụ cười…

lão giả tiếp tục nói:

- Diệp thiếu gia ngươi bây giờ thần tính nhìn như đã chín thành, kỳ thật có tai hại rất lớn, bởi vì nhân tính của ngươi vẫn còn vô cùng hỗn tạp, không thuần túy, hơn nữa, còn hết sức lưỡng lự, ngươi mong muốn thần tính mười thành, nhưng dường như có kiêng kị thần tính mười thành, sợ không chưởng khống được nó, sau đó tổn thương đến người bên cạnh, đúng không?

Bình Luận (0)
Comment