CHƯƠNG 2303
CHẬM VẠN DẶM
Diệp Quan nhìn nam tử, hơi hơi chắp tay:
- Tiền bối
nam tử đột nhiên cầm kiếm vung lên
Diệp Quan bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, trực tiếp phóng xuất ra Vô Địch kiếm ý của chính mình
Ầm!
kiếm ý vỡ nát
Diệp Quan trực tiếp bị đánh bay đến mấy vạn trượng có hơn
sau khi dừng lại, Diệp Quan kinh hãi, bởi vì hắn phát hiện ra, kiếm ý của hắn vậy mà trực tiếp bị ma diệt
ở nơi xa, nam tử đột nhiên nói:
- Kiếm ý này của ngươi là kiếm ý gì?
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Vô Địch kiếm ý
nam tử cười nhạo:
- Vừa không có vô địch chi tâm, cũng không có vô địch chi ý, sao xứng đáng vô địch?
Diệp Quan hơi hơi thi lễ:
- Xin tiền bối chỉ giáo
dứt lời, một thanh kiếm ý xuất hiện ở trong tay của hắn, hắn đột nhiên vung ra một kiếm
Nhất Giới tuế nguyệt!
Một kiếm này, có thể trảm ba mươi vạn năm tuế nguyệt
mà ở nơi xa, nam tử kia chẳng qua là cầm kiếm vung lên, cỗ lực lượng tuế nguyệt thần bí kia chính là tan biến vô tung vô ảnh
nhìn thấy một màn này, Diệp Quan sững sờ ở tại chỗ, lập tức lộ vẻ mặt động dung, tạo nghệ Kiếm đạo của người trước mắt thật là khủng khiếp
nam tử ực mạnh một hớp rượu, sau đó nói:
- Loè loẹt
Diệp Quan cung kính thi lễ:
- Còn xin tiền bối chỉ bảo
nam tử lắc đầu:
- Người lợi hại hơn ta trong nhà ngươi có nhiều lắm, không cần đến ta chỉ bảo, ta đi ra gặp ngươi, chính là muốn nhìn một chút Kiếm đạo của ngươi, đáng tiếc, khiến cho ta rất thất vọng
nói xong, y quay người rời đi
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Tiền bối, chờ một chút
nam tử dừng bước lại, y quay người nhìn về phía Diệp Quan:
- Có việc gì?
Diệp Quan hơi hơi thi lễ một lần nữa:
- Còn xin tiền bối dạy ta
nam tử nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Xuất kiếm đi!
Diệp Quan đột nhiên tan biến ở tại chỗ
Xùy!
Ở trước mặt nam tử, một đạo kiếm quang giết ra
Nam tử đột nhiên trảm ra một kiếm
Ầm!
Diệp Quan lập tức lùi lại mấy chục vạn trượng, mà hắn vừa dừng lại một cái, một thanh kiếm đã chĩa vào giữa trán hắn
Bại hoàn toàn!
Nam tử nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói gì, khí tức của y đột nhiên điên cuồng giảm xuống, trong chớp mắt, y xuống còn mười thành thần tính
tự hạ cảnh giới!!
Nam tử lại nói:
- Xuất kiếm đi
nói xong, kiếm ở giữa trán Diệp Quan trở về trong tay nam tử
Diệp Quan nhìn chằm chằm nam tử, hướng về phía trước bước ra một bước, đột nhiên, trong lúc vô thanh vô tức, trước mặt nam tử có một thanh kiếm ý giết ra
Trì Hoãn Nhất Kiếm!
Vẻ mặt của nam tử lại là bình tĩnh như nước, y chẳng qua là nhẹ nhàng vung kiếm lên, thanh kiếm ý kia chính là vỡ nát ầm ầm, ngay sau đó, trong mắt Diệp Quan đột nhiên xuất hiện một đạo kiếm quang, qua trong giây lát, một thanh kiếm đã chĩa vào giữa trán hắn
mà cơ hồ là đồng thời, sau lưng nam tử cũng xuất hiện một thanh kiếm ý, thế nhưng, thanh kiếm ý này cách cái ót nam tử còn có vài tấc
chậm rồi!
Diệp Quan im lặng không nói
nam tử thu hồi kiếm, sau đó nói:
- Tốc độ chậm
Diệp Quan gật đầu
nam tử lại nói:
- Biết chậm bao nhiêu không?
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Một chút
nam tử lắc đầu:
- Chậm vạn dặm
Diệp Quan sửng sốt
nam tử uống một ngụm rượu, sau đó nói:
- Nhìn như chỉ chậm một chút, kì thực kiếm của ngươi vĩnh viễn không thể làm bị thương ta, chênh lệch ở trong đó, ngươi không thể cảm nhận được, là bởi vì thực lực của ngươi bây giờ so sánh với ta còn kém quá xa, chênh lệch quá lớn, cho nên ngươi không nhìn thấy
nói xong, y nhìn về phía Diệp Quan:
- Dùng một kiếm mạnh nhất của ngươi
Diệp Quan nói:
- Mạnh nhất??
nam tử gật đầu
Diệp Quan đột nhiên nắm chặt hai tay
Ầm ầm!
Hai cỗ lực lượng huyết mạch đột nhiên dâng trào mà ra từ trong cơ thể hắn, cùng lúc đó, phía sau hắn đột nhiên xuất hiện một tôn song huyết mạch tượng thần, trong tay còn cầm một thanh kiếm màu đỏ như máu, chẳng qua cũng không phải là Thanh Huyền kiếm
tôn thần tượng kia đột nhiên mãnh liệt bổ về phía nam tử
một kiếm này hạ xuống, toàn bộ tinh không trực tiếp trở nên mờ đi
mà đúng lúc này, nam tử kia đột nhiên phất tay áo vung lên, một đạo kiếm quang đột nhiên chợt lóe lên từ giữa sân
oanh!
huyết mạch tượng thần vỡ nát ầm ầm, hóa thành vô số mảnh vỡ, chẳng qua, huyết mạch cũng không có bị ma diệt
Diệp Quan sững sờ ở tại chỗ
nam tử nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Biết vì sao lại như vậy không?
Diệp Quan đàng hoàng nói:
- Ngươi quá mạnh
nam tử nở nụ cười:
- Ngươi nói như vậy cùng với không nói khác nhau ở chỗ nào?
Diệp Quan hơi hơi thi lễ:
- Còn xin tiền bối chỉ giáo
nam tử ực mạnh một ngụm rượu, sau đó nói:
- Lý niệm kiếm đạo của ta không nhất định thích hợp với ngươi, nhưng ngươi có khả năng tham khảo, lý niệm kiếm đạo của ta chính là thuần túy, cực hạn. Tốc độ cực hạn, lực lượng cực hạn, ngoài ra, không muốn bất kỳ ngoại lực gia trì nào, chỉ có một chữ, thuần túy