CHƯƠNG 2310
THANH HÀN
nhìn thấy một màn này, Diệp Quan ngẩn người, sau một khắc, hắn không biết nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, sau đó đột nhiên trở về bên trong đại điện
ở trên ghế, mỹ phụ đã không còn bất kỳ khí tức gì, ở trong tay nàng, nắm chặt hai khối ngọc bội
một khối: Nắm Tay Nhau Đi
một khối: Bên Nhau Tới Già
vào lúc nữ tử áo xanh tiến đến thấy cảnh này, sắc mặt nàng kịch biến trong nháy mắt, nàng vội vàng vọt tới trước mặt mỹ phụ, sau khi xác định mỹ phụ đã thần hồn câu diệt, sắc mặt nàng chỉ một thoáng trở nên tái nhợt, run giọng nói:
- Mẹ?
dường như nghĩ đến cái gì, nàng đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, cả giận nói:
- Ngươi làm cái gì đối với mẹ ta
Diệp Quan biết nàng hiểu lầm, nhưng cũng không biết nên giải thích như thế nào, đúng lúc này, hắn đột nhiên thấy trên bàn sách có một phong thư, hắn vội nói:
- Cô nương, trên bàn có một phong thư, hẳn là lưu lại cho ngươi
Phong thư!
nữ tử áo xanh vội vàng quay đầu nhìn về phía trên bàn, nàng cầm phong thư mở ra xem, dần dần, sắc mặt của nàng trở nên cực kỳ khó xem, lại sau một lát, nước mắt trong mắt nàng thoáng cái liền chảy ra
một lát sau, nữ tử áo xanh ngồi liệt trên ghế, hai mắt vô thần, lẩm bẩm nói:
- Vì cái gì, vì cái gì…
Diệp Quan thấp giọng thở dài, bởi vì hắn cũng nhìn thấy nội dung bức thư, hắn đoán cũng không sai
nữ tử áo xanh đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan:
- Ông ấy đã chết?
Diệp Quan gật đầu
nữ tử áo xanh khẽ gật đầu:
- Chết thật tốt!
nói xong, nàng đứng dậy ôm lấy thi thể mỹ phụ sau đó đi về phía nơi xa
Diệp Quan do dự một chút, sau đó đi theo
ở hậu sơn
nữ tử áo xanh sau khi thu xếp tốt thi thể của mỹ phụ, vẫn cứ như vậy quỳ gối trước mộ phần, thật lâu không nói, mà bội kiếm của Diệp Tu Nhiên thì một mực đi theo nàng, nhưng nàng lại không hề phản ứng nó, chuyện này khiến cho bội kiếm cực kỳ lo lắng, không ngừng phát ra tiếng kiếm reo
nữ tử áo xanh quỳ ở trước mộ phần từ buổi sáng đến chạng vạng tối, trong thời gian này, nàng chẳng hề nói một câu
sắc trời càng ngày càng mờ, còn đổ mưa
Diệp Quan đứng ở bên cạnh nữ tử áo xanh, bởi vì kiếm ý ngăn cách, bởi vậy, bọn họ cũng không bị mưa ướt
lúc này, nữ tử áo xanh đột nhiên đứng dậy, nàng quay người rời đi
Diệp Quan nói:
- Diệp cô nương
nữ tử áo xanh dừng bước lại
Diệp Quan đi đến trước mặt nữ tử áo xanh, hắn đưa nhẫn trữ vật cho nữ tử áo xanh:
- Đây là mẫu thân ngươi nhờ ta giao cho ngươi
nữ tử áo xanh nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ngươi tại sao lại đến tìm chúng ta?
Diệp Quan nói:
- Thật xin lỗi, ta cũng không biết sự tình lại biến thành dạng này
hắn xác thực không nghĩ tới mỹ phụ kia chọn kết thúc bản thân, nếu như sớm biết sự tình sẽ biến thành dạng này, hắn cũng sẽ không hiện thân tới gặp hai người, mà là sẽ thông qua phương thức nào đó đưa đồ vật của Diệp Tu Nhiên tiền bối vào trong tay hai người, sau đó lặng yên rời đi
nữ tử áo xanh chậm rãi nhắm hai mắt lại, nước mắt trong mắt không ngừng chảy ra
Diệp Quan đặt nhẫn trữ vật vào trong tay nữ tử áo xanh, sau đó nói:
- Thanh Hàn cô nương, ta biết trong lòng ngươi có hận, là ta cũng sẽ hận, ta có thể hiểu được
nữ tử áo xanh đột nhiên cười thê lương:
- Ngươi có biết ông ta ích kỷ cỡ nào? Ông ta vốn có thể không tới quấy rầy mẹ ta nữa, nhưng ông ta lại vẫn cứ…
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Có lẽ, mẹ ngươi những năm gần đây vẫn luôn đang chờ một lời xin lỗi của ông ấy
nữ tử áo xanh không nói gì, chẳng qua là nước mắt không ngừng chảy
Diệp Quan thấp giọng thở dài
nếu như mỹ phụ kia thật sự vô ái vô hận, liền sẽ không làm lựa chọn như thế, đối phương những năm gần đây cũng đều là đang đợi, chờ một lời xin lỗi của Diệp Tu Nhiên tiền bối, mà chờ mãi, vẫn không đạt được lời xin lỗi
Diệp Quan nhìn thoáng qua nữ tử trước mắt, ánh mắt phức tạp
việc này đã qua, hắn cũng không muốn nói thêm gì nữa, tăng thêm phiền não
Diệp Quan lại nói:
- Thanh Hàn cô nương, ta có một cái học viện, ngươi nếu như nguyện ý, ta có thể mang ngươi đi tới học viện của ta, ở nơi đó, ngươi có một chỗ an thân, nếu như không nguyện ý, đồ vật trong nhẫn trữ vật cũng đủ làm cho ngươi biến thành cường giả số một thế gian, ngươi tự mình lựa chọn
nữ tử áo xanh khẽ lắc đầu:
- Ta muốn đợi ở chỗ này
Diệp Quan gật đầu, hắn mở lòng bàn tay ra, một tấm truyền âm phù xuất hiện ở trước mặt nữ tử áo xanh:
- Ngươi ngày sau nếu như gặp được nguy hiểm không thể địch, có thể dùng vật này liên hệ ta
nữ tử áo xanh nhìn về phía Diệp Quan:
- Đa tạ
Diệp Quan khẽ gật đầu, không nói gì nữa, hắn quay người hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời, trong chớp mắt chính là tan biến ở phần cuối tinh hà