Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2329 - Chương 2329: Bằng Hữu Của Ta

Chương 2329: Bằng Hữu Của Ta Chương 2329: Bằng Hữu Của Ta

CHƯƠNG 2329

BẰNG HỮU CỦA TA

Nhất Niệm: "…"

Tĩnh An lại nói:

- Lần sau gặp được cô cô, liền nhờ nàng chế tạo một thanh cho ta

Nhất Niệm hừ một tiếng:

- Ngươi nghĩ thật đẹp

Tĩnh An còn muốn nói điều gì, Diệp Quan ở xa xa đột nhiên chậm rãi mở hai mắt ra, lúc này, hai mắt hắn còn có một ít màu máu, nhưng so vừa rồi tốt hơn rất nhiều

Nhất Niệm vội vàng chạy đến trước mặt Diệp Quan, có chút lo lắng hỏi:

- Không có sao chứ?

Diệp Quan lắc đầu:

- Đã tốt hơn rất nhiều

Nhất Niệm trong lòng buông lỏng, khẽ gật đầu:

- Lần sau không nên tùy tiện kích hoạt huyết mạch của ngươi

Diệp Quan cũng là có chút nghĩ mà sợ, lần này kích hoạt huyết mạch hoàn toàn không giống trước đó, mặc dù hắn không nhớ nổi sự tình sau khi kích hoạt huyết mạch, nhưng vào giờ phút này hắn cảm thấy sát tâm vô cùng lớn, lớn có chút không bình thường

không hợp thói thường!

Xem ra, Phong Ma huyết mạch này sau này không thể tuỳ tiện sử dụng

Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, hắn nhìn về phía vị Ung Đế cách đó không xa, nhìn thấy Ung Đế gãy một cánh tay, hắn biết, khẳng định là hắn làm, ngay lập tức lập tức cảm thấy có chút băn khoăn:

- Tiền bối, thật xin lỗi

nhìn thấy Diệp Quan đã triệt để khôi phục như thường, Ung Đế cũng là thở dài một hơi trong lòng, Diệp thiếu gia nổi điên quả thực có chút không hợp thói thường, đặc biệt là tại thời điểm Diệp thiếu gia cầm thanh kiếm kia, trong nháy mắt, y cũng đều cảm thấy nguy hiểm

Diệp Quan đột nhiên lại nói:

- Tiền bối, ta phải làm thế nào mới có thể mang ngươi rời đi?

Ung Đế thu hồi suy nghĩ, sau đó chỉ chỉ chân trời

Diệp Quan ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, ở chỗ sâu thương khung, có một đạo ấn ký nhàn nhạt

Diệp Quan nhìn về phía Nhất Niệm, Nhất Niệm đưa Thanh Huyền kiếm cho hắn, hắn mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm phóng lên tận trời từ trong lòng bàn tay

Ầm!

Ở chân trời, đạo ấn ký nhàn nhạt kia vỡ nát trong nháy mắt

phong ấn tan biến!

Nhìn thấy một màn này, Thiên Kình liếc mắt nhìn chằm chằm Diệp Quan, trong lòng cực kỳ chấn động

cũng may chính mình quả quyết lựa chọn đầu hàng! Bằng không, e rằng sẽ bị cầm tù ở nơi đây cả một đời

chính mình thật sự là vô cùng anh minh!

Diệp Quan nhìn về phía Thiên Kình, cười nói:

- Tiền bối, chúng ta đi thôi

Thiên Kình gật đầu:

- Được

mọi người đi ra bên ngoài, Địa Ngục Chủ nhìn thoáng qua Diệp Quan Nhất Niệm cùng với Tĩnh An bên cạnh, trong mắt tràn đầy kiêng kị

Thiên Hành văn minh!

Nền văn minh này đối với hết thảy văn minh vũ trụ mà nói, đều là một cơn ác mộng!

Diệp Quan nhìn về phía Địa Ngục Chủ, ôm quyền:

- Tiền bối, đa tạ

Địa Ngục Chủ thu hồi suy nghĩ, mỉm cười nói:

- Việc nhỏ việc nhỏ, về sau Diệp thiếu gia có rảnh, có thể tới A Tì Địa Ngục chúng ta ngồi một chút, A Tì Địa Ngục chúng ta không có địa phương khác, nhưng ác hồn hằng năm cũng sẽ tăng thêm rất nhiều, đến lúc đó ta đều giữ lại cho Diệp thiếu gia

Diệp Quan cũng không có cự tuyệt đối phương lấy lòng, ngay lập tức chắp tay, cười nói:

- Vậy xin đa tạ rồi

Địa Ngục Chủ cười nói:

- Khách khí

Diệp Quan không nói gì nữa, mang theo mọi người rời đi

nhìn đám người Diệp Quan rời đi, Địa Ngục Chủ trầm tư, thật lâu không lên tiếng

Diệp Quan đi vào trong thành, ngay vào lúc muốn ra khỏi thành, hắn đột nhiên quay đầu nhìn lại, ở cuối con đường, một nam tử cùng với một nữ tử đang ngồi xổm ở trước một chỗ hàng vỉa hè mặc cả với người bán

lúc này, nam tử kia đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, lúc nhìn thấy Diệp Quan, y mỉm cười

nữ tử phát giác được ánh mắt của nam tử, nàng quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, trong mắt có chút hiếu kỳ

Diệp Quan cười cười, sau đó quay người tan biến ở cửa thành

ở trước cửa hàng rong, nữ tử nhìn về phía nam tử:

- Tiểu Ung, ngươi biết nam nhân kia sao?

Nam tử gật đầu:

- Ừm, bằng hữu của ta

Nữ tử cười nói:

- Nếu như là bằng hữu của ngươi, ngươi có khả năng giới thiệu hắn, ta biết tạp dịch cục còn đang chiêu đệ tử tạp dịch, ta quen biết một người, có thể nhận hắn vào, mỗi tháng có hơn hai mươi khối Nguyên Tinh

nam tử khẽ gật đầu:

- Được, đến lúc đó ta sẽ nói một chút cho hắn

nữ tử cười cười, sau đó nhìn người bán hàng rong trước mặt:

- Ông chủ, thanh Quỷ Kiếm này hai trăm khối Nguyên Tinh, bán hay là không bán?

người bán hàng rong trực tiếp lắc đầu:

- Đây là Quỷ Kiếm trung phẩm, ít nhất phải ba trăm khối Nguyên Tinh, thiếu một khối cũng đều không bán

thấy người bán hàng rong thái độ kiên quyết như thế, nữ tử do dự một chút, sau đó nhìn một chút nhẫn trữ vật trên tay mình, nàng không do dự, sau đó cởi nhẫn trữ vật đưa cho người bán hàng rong:

- Ta chỉ có hai trăm tám mươi khối… đây là hết thảy tích súc của ta

người bán hàng rong vẫn lắc đầu

Bình Luận (0)
Comment