CHƯƠNG 2391
ĐI HAY LÀ KHÔNG ĐI??
Khâu Bạch Y gật đầu:
- Đúng, có ba vị Kiếm Tu
Mục Tướng lại hỏi:
- Thực lực như thế nào?
Khâu Bạch Y lắc đầu:
- Không biết
Mục Tướng nhìn chằm chằm Khâu Bạch Y, không nói lời nào
Khâu Bạch Y nói:
- Mục Tướng không nên suy nghĩ nhiều, ta không có giấu diếm, bởi vì ta cũng chưa từng giao thủ với bọn họ, tự nhiên không biết thực lực chân chính của bọn họ, chẳng qua có thể xác định chính là, ta khẳng định là đánh không lại ba người bọn họ, về phần đơn đấu… ta có lẽ hẳn là có thể cương một chút
y biết, đối mặt với loại người thông minh này, không thể nói lời nói thật, nhưng cũng không thể không nói thật, phải trong thật có giả, trong giả có thật mới được
Mục Tướng thu hồi ánh mắt, tiếp tục uống trà, mặt mày buông xuống, Khâu Bạch Y không nhìn thấy ánh mắt cùng với thần sắc của lão
Khâu Bạch Y cũng không nói thêm gì nữa, đang định uống một ngụm trà lại phát hiện ra, căn bản không có rót trà cho y
Khâu Bạch Y lắc đầu cười một tiếng, Thiên Hành văn minh này thật sự là trong xương cốt lộ ra một loại cao ngạo!
Mặc dù Ác Đạo Minh ký kết minh ước hòa bình cùng với bọn hắn, nhưng y biết rõ, ở trong mắt Thiên Hành văn minh, bọn hắn căn bản không có coi Ác Đạo Minh ra gì. Đối với chuyện này, Khâu Bạch Y ngược lại cũng không giận, Thiên Hành văn minh tung hoành vũ trụ nhiều năm như vậy cơ hồ vô địch thủ, nếu như toàn tộc bọn hắn đều khiêm tốn điệu thấp, như vậy ngược lại không bình thường
lúc này Mục Tướng đột nhiên nói:
- Nhị Điện Chủ, ngươi thật sự chưa từng giao thủ với người sau lưng Diệp Quan?
Khâu Bạch Y gật đầu:
- Không có
Mục Tướng khẽ gật đầu:
- Nhị Điện Chủ, bởi vì sợ Diệp Quan còn có đồng đảng, bởi vậy, Thiên Hành văn minh chúng ta đã bế giới, hiện tại bất luận người nào trong Thiên Hành văn minh cũng không được ra vào, cho nên, Nhị Điện Chủ có khả năng phải đợi một thời gian ngắn ở đây, ủy khuất Nhị Điện Chủ rồi
Khâu Bạch Y cũng không tức giận, mỉm cười nói:
- Được rồi
Mục Tướng không nói gì nữa, đứng dậy rời đi đại điện
Khâu Bạch Y ngồi dựa vào trên ghế, chậm rãi nhắm hai mắt lại, không biết đang suy nghĩ gì, nhưng khóe miệng lại có nụ cười
tại Thiên Vân Học Cung
Mục Tướng sau khi rời đi nội các, đi thẳng tới Thiên Vân Học Cung tìm Thiên Vân Thượng Thần
trong điện, Tĩnh An cùng với Thiên Vân Thượng Thần ngồi đối diện, vào lúc nhìn thấy Mục Tướng đến, Tĩnh An đứng dậy đi tới một bên, sau đó yên lặng không nói
Mục Tướng hơi hơi thi lễ đối với Thiên Vân Thượng Thần, cười khổ:
- Thượng Thần, ta cũng không nghĩ tới sự tình lại biến thành dạng này
Thiên Vân Thượng Thần lộ ra thần sắc bình tĩnh:
- Mục Tướng tới tìm ta là có chuyện??
Mục Tướng gật đầu:
- Vị Nhị Điện Chủ kia xác thực cố ý mượn tay Thiên Hành văn minh diệt trừ vị Diệp Quan kia, nhưng sự tình đến loại tình trạng này, ở giữa Thiên Hành văn minh chúng ta cùng với vị Diệp Quan kia, có thể nói đã là không chết không thôi
Thiên Vân Thượng Thần lắc đầu, trực tiếp cắt ngang Mục Tướng:
- Mục Tướng tới tìm ta, là muốn ta đi giết Diệp Quan?
Mục Tướng trầm giọng nói:
- Thượng Thần, chúng ta bây giờ cần đoàn kết, Thiên Hành Chủ không có mặt, hiện tại chúng ta cần ngươi trợ giúp
trong mắt Thiên Vân Thượng Thần lóe lên một vệt thất vọng:
- Nội các không có quyền ra lệnh ta, Mục Tướng, mời rời khỏi nơi này
sắc mặt của Mục Tướng trầm xuống
Thiên Vân Thượng Thần đột nhiên nhíu lại lông mày:
- Đi hay là không đi??
Mục Tướng đứng dậy đi đến cửa đại điện lại ngừng lại:
- Thượng Thần, một ngoại nhân thật sự so với tộc nhân của mình còn trọng yếu hơn sao?
Thiên Vân Thượng Thần nói:
- Mục Tướng, bọn hắn chỉ là muốn rời đi Thiên Hành văn minh, cũng không có muốn thương tổn Thiên Hành văn minh
Mục Tướng quay người nhìn về phía Thiên Vân Thượng Thần:
- Thần Pháp chính là Thần Pháp, bất kỳ người nào cũng đều phải tuân thủ, Nhất Niệm không tuân Thần Pháp, nhất định muốn ở chung một chỗ với nam tử văn minh ngoại tộc, Chấp Pháp Điện đi bắt nàng, làm sai chỗ nào? Thượng Thần, Chấp Pháp Điện bọn hắn cũng không sai, sai là Nhất Niệm
lúc này, Tĩnh An ở một bên đột nhiên mở miệng:
- Mục Tướng, Nhất Niệm không có sai
Mục Tướng quay người nhìn về phía Tĩnh An, Tĩnh An nhìn chằm chằm lão:
- Ngươi thật sự cho rằng Nhất Niệm dẫn hắn trở về chỉ là đơn thuần cho lão sư nhìn Diệp Quan một chút sao? Không, nàng dẫn hắn trở về, còn có một nguyên nhân, đó chính là muốn trợ giúp Thiên Hành văn minh chúng ta, mà Diệp Quan bởi vì duyên cớ Nhất Niệm, cũng nguyện ý chia Tháp nhỏ của hắn với Thiên Hành văn minh chúng ta, nhưng các ngươi lại đối đãi với nàng và Diệp Quan như vậy, ngươi vĩnh viễn sẽ không biết Thiên Hành văn minh chúng ta bỏ lỡ cái gì, vĩnh viễn cũng sẽ không biết…
Lúc nói xong lời này, Tĩnh An thở dài thật sâu, trong lòng vô cùng phức tạp, dĩ nhiên, càng nhiều vẫn là phẫn nộ